Chương trước
Chương sau
Cánh cửa phòng lúc này đã đóng chặt lại, trên gàng ghế xa hoa, nhữngnhạc khúc ồn ào lại không ngừng vang lên, thế nhưng cũng không có ngườinào đứng ra ca hát cả. Dưới bầu không khí pha trộn của thuốc lá, hơi cồn cùng đủ loại mùi nước hoa của các cô tiểu thư, đám đội viên Tiểu đội 7cùng với các cô nương, tiểu thư ở bên cạnh mình không ngừng khe khẽ thìthầm. Nhìn bề ngoài thì bọn họ giống như đang tán gẫu vô cùng thânthiện, tận tình vui vẻ, thế nhưng trên thực tế, ánh mắt hoặc là tâm tình của bọn họ vẫn mãi luôn để ý về phía bên kia.

Những ánh đènchớp sáng không ngừng chiếu rọi lên trên cái ghế sopha cao cấp, để lạitrên đó những đường cong dài giống hệt như là những vệt ngang dọc trênthân của các con ngựa vằn. Ở một khu vực cuối các đường cong, trong mộtnơi có chút tối tăm, hoặc nói là có chút vắng vẻ, Hứa Nhạc hai tay cầmlấy ly rượu, biểu tình vô cùng hưng phấn nói chuyện phiếm cùng với côthiếu nữ mặc bộ chế phục màu đen tinh xảo kia.

Tất cả mọi ngườitrong phòng cũng đều vô cùng ngạc nhiên. Cô thiếu nữ gọi là Lộ Lộ nàyđến tột cùng là ai, cô ta cùng với Hứa Nhạc đến tột cùng có mối quan hệnhư thế nào?

o0o

- Dạo gần đây cô sống như thế nào?

Hứa Nhạc vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm hai mắt của Lộ Lộ, thân thiết hỏi.

Bởi vì thái độ đó của hắn, Lộ Lộ cảm giác vô cùng ấm áp, khẽ mím môi, nở nụ cười ngọt ngào, nói:

- Làm tại hộp đêm này, đương nhiên so với làm trong hội sở Tinh Thầnthì tốt hơn rất nhiều. Chỉ là Tây Lâm cách quê nhà quá xa, rất khó vềnhà… thỉnh thoảng cũng cảm thấy rất nhàm chán. Không ngờ hôm nay lại cóthể gặp lại một người mà mình từng quen biết tại quê nhà như vậy.

Đây là một cuộc gặp lại tình cờ của cuộc đời. Chuyện xưa trải qua cũngcách đây không biết bao lâu rồi, nếu như không phải dạo gần đây tất cảcác phương tiện truyền thông bên trong Liên Bang đều không ngừng bùng nổ về scandal tình ái của Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia, trênTV từng xuất hiện không biết bao nhiêu lần hình tượng Hứa Nhạc đeo kínhrâm, Lộ Lộ có lẽ căn bản cũng sẽ không thể nào nhớ lại cái gã nam nhânđáng yêu thú vị năm xưa này.

Cũng chính là nhờ xem tin tứcthường xuyên trên TV, cho nên Lộ Lộ mới biết được gã thiếu niên đáng yêu năm xưa đã từng có một lần duyên gặp mặt, ngày hôm nay cũng đã trởthành một danh nhân bên trong Liên Bang như thế này. Nàng cảm thấy vôcùng khiếp sợ, tự nhiên cũng càng để ý kỹ một chút tin tức của hắn, chonên tối hôm nay dưới ánh đèn chiếu rọi có chút tối tăm như thế này, mớicó thể liếc mắt một cái liền nhận ra Hứa Nhạc.

Lúc ấy trong lòng Lộ Lộ vô cùng khẩn trương, thế nhưng vẫn như cũ thu hết can đảm tiếnlên phía trước, tự tiến cử mình dưới ánh đèn u ám, căn bản không có quánhiều hy vọng rằng đối phương có thể nhận ra được mình. Nhưng chẳng biết vì sao, trong lòng cô nàng lại mơ hồ có chút khát vọng… Không ngờ đốiphương lại thật sự còn nhớ đến chính mình.

Đúng vậy, vị thiếu nữ xinh đẹp mặc trên người bộ chế phục màu đen tinh xảo này, chính là côtiểu thư Lộ Lộ, năm đó khi Hứa Nhạc dẫn Thai Chi Nguyên đến hội sở TinhThần phá thân, ở trong phòng nghỉ của hội sở đã vô tình gặp được.

Cái chuyện đó năm xưa quá mức xa xôi cùng với nhỏ bé, ngoại trừ lưu lại trên các bộ phim truyền hình tại Lâm Hải Châu về một truyền kỳ gà máibiến thành Phượng Hoàng ra, cũng không lưu lại trong dòng lịch sử lâudài của Liên Bang bất kỳ một dấu vết nhỏ bé nào cả. Vị thiếu nữ chiêubài A hội sở, Bạch Kỳ trở thành một vị thiếu phụ trẻ tuổi thần bí, mànhững vị tỷ muội cùng với cô ta năm xưa, mãi đến như bây giờ vẫn như cũphải kéo dài kiếp sống bán tiếng cười để mưu sinh.

Hứa Nhạc cănbản cũng không có nhớ rõ, nhưng lại thật sự cũng không có quên chuyệnnày. Trí nhớ của nhân loại vẫn luôn là một loại sự tình vô cùng kỳ diệu. Một lần gặp gỡ hữu duyên, nếu như không có gặp lại, cuối cùng vẫn làluôn lưu trữ thành một đoạn ký ức ngắn ngủi tốt đẹp giấu sâu ở tận đáylòng.

Ngày đó ở Hội sở Tinh Thần, sau một giấc ngủ say tỉnh dậy, bàn tay của hắn trong lúc mơ hồ đã chụp phải cái đùi mềm mại của vị cônương này. Vị cô nương xinh đẹp này, độ tuổi thật sự so với hắn còn nhỏhơn một chút, thế nhưng lại mạnh mẽ ép buộc Hứa Nhạc phải gọi mình làchị Lộ Lộ. Cô nàng lúc đó từng mặc một bộ áo ngủ, chân mang một đôi déplê, lại còn vô cùng thản nhiên ngồi ngay bên cạnh người hắn mà sơn móngtay, móng chân, mang theo một tia ý tứ hàm xung trêu giỡn mà không ngừng dụ hoặc Hứa Nhạc. Lộ Lộ lúc đó lại còn cùng Hứa Nhạc và các cô tiểu thư cùng hội sở ở trong gian phòng chờ mà nhàn chán lại tràn đầy cảm xúc vớ vẫn, tiến hành đánh bài cùng với nói chuyện phiếm.

Đủ các chi tiết nhỏ nhặt ấy, đều là những ký ức sâu xa, cũng không dễ dàng quên đi được.

Hứa Nhạc rót cho Lộ Lộ một ly rượu, nhìn thấy dung nhan cũng không cógià đi, mà lại càng thêm trẻ trung xinh đẹp của cô thiếu nữ, trong lòngkhông nhịn được sinh ra một tia cảm khái quả thật không phù hợp với độtuổi của hắn.

Khi đó hắn cũng chỉ là một tên gác cổng nghèotúng, đối phương lại là một cô nương trong hội sở nổi tiếng. Hôm nay hắn đã là một danh nhân trong Liên Bang, thống lĩnh một chi bộ đội hơn mộttrăm người, nắm trong tay vô số súng ống cùng với quyền lực, đối phươnglại vẫn như cũ là một cô nương như năm xưa, chỉ là thay đổi địa phươngcông tác mà thôi.

Thời gian quả thật trôi qua quá nhanh, nhoángmột cái mấy năm trời đã trôi qua rồi. Thế giới này có rất nhiều chuyệnđã thay đổi, cái gã Thái Tử gia mặt mày tái nhợt yếu đuối Thai ChiNguyên kia, chắc cũng sẽ không bao giờ, giống như năm xưa vậy, là một gã thiếu niên điên cuồng, cùng mình đối chiến Robot, tán gẫu và chơi gáinữa…

Lộ Lộ khẽ đưa ly rượu lên nhấp một ngụm, chú ý đến biểutình kinh ngạc của những người khác cùng với áp lực không khí xung quanh mình, trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương nhàn nhạt, khẽngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía Hứa Nhạc.

Từ một vị cô nươngbình thường trong một hội sở của Lâm Hải Châu, biến thành một vị tiểuthư thẻ đỏ của hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng Lạc Nhật Châu Chủ tinh TâyLâm, hiển nhiên là mấy năm nay cuộc sống cũng không tệ lắm. Trên thực tế năm đó cô ta cũng đã là một cô thiếu nữ thanh mị cực kỳ xinh đẹp rồi,chỉ là trong tính tình của cô thiếu nữ vẫn còn một chút cứng rắn, mớimãi không thể nào nổi danh lên được. Mấy năm nay, dần dần chặt bỏ đi cái đuôi bướng bỉnh của thời thanh xuân, cả người liền có vẻ trầm mặc nhumì, mềm mại hơn rất nhiều, cũng không biết có phải là do kiếp sống tangthương mà ma luyện ra thành như vậy hay không.

- Bên này là kýhợp đồng chính quy, ông chủ cấp cho chúng ta những đãi ngộ không tệ, mỗi người trực tiếp cấp cho một căn hộ cấp hai, mỗi năm còn được cấp cho lộ phí khứ hồi về thăm quê nhà hai lần nữa.

Lộ Lộ cười cười, tiếptục nói về chủ đề lúc trước, đại khái là bởi vì trong lòng có loại cảmgiác tha hương gặp lại cố trí, cho nên cô ta mới khẩn trương thu hết can đảm chủ động đến ngồi xuống bên người của Hứa Nhạc, khi nói chuyện lạicũng không muốn để cho đối phương toát ra loại tình tự đồng cảm thươngxót với chính mình, cho nên khi trả lời cũng đặc biệt có chút nghiêmtúc, mạnh mẽ thể hiện một loại biểu tình an nhiên tự tại.

HứaNhạc bản thân là một gã cô nhi con thợ mỏ ở dưới tầng chót của xã hội,lúc thời còn là thiếu niên cũng đã từng theo đại thúc ra vào các loạitrung tâm an dưỡng, bị các vị tiểu thư tỷ tỷ này đùa giỡn quen rồi, nhưthế nào lại có kiểu biểu tình đồng cảm cao cao tại thượng cơ chứ?

- Như vậy đúng thật là không tệ!

Hứa Nhạc cũng đáp lại một cách rất tự nhiên, tiếp theo liền không mộtchút do dự, đem phương thức liên lạc của chính mình nói cho Lộ Lộ.

Lộ Lộ rõ ràng bị những hành động chân tình của hắn làm cho có chút ngây dại. Gã thanh niên này chẳng lẽ không biết rằng chính mình cùng với côta là người của hai giai cấp khác nhau hay sao? Chẳng lẽ hắn cũng khôngbiết nếu như muốn tránh gặp phải phiền phức, thì nên bảo trì khoảng cách với chính mình hay sao?

Ngữ khí nói chuyện của Hứa Nhạc vẫn như cũ vô cùng bình thản, nghiêm túc, động tác lưu lại phương thức liên lại cũng vô cùng tự nhiên, bình thản, Lộ Lộ bị những hành động ấm áp thểhiện rõ bản tính chân thành của hắn khiến cho ngạc nhiên đến ngây người, ngửa đầu kinh ngạc nhìn hắn. Mãi một lúc sau cô ta mới thoáng tỉnh thần lại, cúi đầu rót rượu để che dấu đi tình tự thực tế của chính mình, khẽ thấp giọng thành khẩn nói:

- Có thể nào nói cho tôi biết được không, hiện tại Bạch Kỳ sống như thế nào?

Bạch Kỳ năm đó chính là cô nương chiêu bài A bên trong Hội sở TinhThần, thậm chí ngay cả danh hiệu kỹ nữ cao cấp cũng không được tính, chỉ trải qua một đêm xuân bình thường, lại trở thành thê thiếp chính thứccủa Thai Gia, gia tộc truyền thừa ngàn năm. Tuy rằng trong Hội sở cũngkhông có mấy nhân vật có thể biết được thân phận thực sự của vị đại quýkhách kia, nhưng mà cô ta dĩ nhiên đã biến thành một đoạn truyền kỳ bêntrong giới ăn chơi tại Lâm Hải Châu.

Thế nhưng Lộ Lộ thì vẫnluôn lo lắng cho vị tỷ muội sau đó không có bất cứ tin tức gì nữa kia,Hứa Nhạc có thể nghe ra được sự chân thành bên trong câu hỏi của cônàng, trong lòng thầm nghĩ tính tình của cô thiếu nữ này thật sự là cũng được, sau khi thoáng cân nhắc một lúc, mới cười cười nói:

- Theo như tôi biết, hiện tại cuộc sống của cô ta cũng rất tốt.

Bởi vì cũng có chút cảm khái, Hứa Nhạc lại uống thêm vài ly rượu mạnhnữa, cồn trôi vào trong bụng bắt đầu bốc lên, khiến cho trong bụng lạicó cảm giác chút đói, rất muốn kiếm cái gì đó để ăn.

Bàn tayphải của hắn có chút không được tự nhiên nắm vào vòng eo mềm mại của LộLộ, đầu ngón tay cách một lớp áo lụa mỏng manh, sờ vào làn da nhẵn nhụitrắng mịn, có chút nóng bỏng, có chút cứng ngắc.

Lộ Lộ rõ rànglà cảm nhận được sự biến hóa tình tự của Hứa Nhạc, trong lòng thoángcười trộm một chút, bất chợt cũng thật sự sinh ra một tia xấu hổ nhànnhạt, loại tình cảm mà rất lâu rồi cô không có. Trên khuôn mặt thanh mịcủa cô ta toát lên một chút đỏ ửng, lại có chút tò mò, ngẩng đầu nhìnlên bên mặt của Hứa Nhạc, có chút chờ mong buổi tối ngày hôm nay sẽ phát sinh ra chuyện gì đó. Nói thật, lần này là cô ta thật sự nguyện ý, cũng không phải bởi vì gã thiếu niên đáng yêu năm xưa hiện tại đã biến thành một đại nhân vật, mà là bởi vì những chi tiết buổi tối ngày hôm nay,những chi tiết vô cùng chân thành, vô cùng tốt đẹp.

Hứa Nhạc lại chú ý đến không khí bên trong gian phòng có chút là lạ, rõ ràng thanhâm của nhạc khúc đã càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng thôi thúc,ngọn đèn chiếu rọi cũng càng ngày càng mê ly hơn. Thế nhưng đám nam nữtrong phòng lại vẫn như cũ ngồi cứng ngắc trên mấy ghế sopha, biểu tìnhthoáng có chút nôn nóng cùng với bất an.

- Màn diễn múa thoát y hẳn bây giờ cũng nên bắt đầu rồi mới phải.

Đuôi lông mày của Lộ Lộ chợt hiện lên một tia nhíu nhẹ, khẽ cắn cái môi xinh đẹp như một cánh hoa hồng mới nở, tiến đến thấp giọng nói nhẹ vàobên tai của Hứa Nhạc.

- Ặc!

Hứa Nhạc lúc còn ở tại ĐặcKhu Thủ Đô, thường xuyên bị Lợi Thất Thiếu gia kéo đi đến mấy cái hội sở cao cấp ở đó, cũng đã từng nhìn qua không biết bao nhiêu lần cảnh cáccô minh tinh điện ảnh diễn những cái trò gợi tình quyến rũ, thậm chí cóchút là dâm đãng này. Cho dù hắn chưa thật sự hưởng qua hương vị cuốicùng, nhưng mà cũng không hề lạ lẫm đối với loại tình huống này. Tronglòng hắn hơi có chút trầm xuống, liền biết được bởi vì mình đang có mặttrong gian phòng này, cho nên đám đội viên thuộc hạ kia có chút khôngdám phát tác.

Hắn lại càng không muốn để Lộ Lộ ở lại trong này,tuy rằng cô ta cũng không phải là cái gì của hắn, nhưng mà khi tưởngtượng đến hình ảnh Lộ Lộ biểu diễn cái tiết mục kia trước mặt bao nhiêungười như thế, một tia cảm giác kỳ lạ bên trong trái tim nam nhân củahắn khiến cho hắn cảm thấy có chút không thoải mái.

Hắn nắm lấy tay của Lộ Lộ, đứng thẳng người dậy, hướng về phía mọi người trong phòng nói lớn:

- Chúng tôi muốn ra ngoài kiếm chỗ ăn khuya, các người cứ việc vui chơi thỏa thích.

Đám hán tử của Tiểu đội 7 thoáng ngạc nhiên một trận, kinh ngạc nhìncảnh Hứa Nhạc kéo theo cô thiếu nữ xinh đẹp kia ra khỏi cửa phòng, nhìnthấy cửa phòng đóng chặt lại, mới hiểu được là đã xảy ra chuyện gì. Bọnhọ trong khoảnh khắc nhất thời bạo phát nên một trận hoan hô mãnh liệt.

Bạch Ngọc Lan từ đầu đến giờ mãi vẫn ngồi ở trong một góc khuất gần chỗ Hứa Nhạc, lúc này liền bỏ bàn tay đang đặt trên đùi của cô thiếu nữ bên cạnh mình, hướng về phía mấy gã lão binh bên cạnh liếc mắt một cái.

Đám đội viên đang chơi bời bên trong đại sảnh của hộp đêm, nhìn thấyHứa Nhạc nắm tay kéo một cô thiếu nữ xinh đẹp hướng về phía bên ngoài mà đi, dưới tác dụng của hơi men, đã hồn nhiên quên mất hết sự hận ý cùngvới sợ hãi, kiêng kỵ đối với vị Chủ quản đại nhân này, bắt đầu khôngngừng huýt sáo đầy kích thích.

Những thanh âm huýt sáo rền rĩnày khiến cho Lộ Lộ cảm thấy xấu hổ trước giờ chưa từng có, hai gò máchợt đỏ ửng lên rất nhiều. Mái cho đến khi rời khỏi hộp đêm, đứng dướimột mảnh u lam bên ngoài cổng chính, mới bị những luồng gió biển lànhlạnh từ phía xa xa thổi tới khiến cho thanh tỉnh lại một chút, biết tấtcả những chuyện này cũng không phải là giấc mộng.

- Tuy rằng tôi biết trong những thời điểm như thế này, tốt nhất là không nên quấy rầyanh. Nhưng vì sự an toàn của nah, cho nên chúng tôi đành phải đi theo.

Bạch Ngọc Lan dẫn theo Hùng Lâm Tuyền và mấy người nữa, vội vàng từ bên trong hộp đêm đuổi theo đi ra, nhìn Hứa Nhạc cười khổ nói.

- Không cần đâu!

Hứa Nhạc mỉm cười lắc lắc đầu:

- Chỉ là ra ngoài kiếm chỗ ăn khuya mà thôi.

Trong lòng mọi người đồng thời hiện ra cái động tác giơ ngón giữa lên một lượt. Bạch Ngọc Lan thì lại bình tĩnh nói:

- Anh đừng quên, cái tin tức lúc trước mà Bộ Quốc Phòng cùng với CụcĐiều Tra Liên Bang đã chuyển đến. Bên phía Bách Mộ Đại đang có hai gãchuyên gia muốn giết anh. Ở Lạc Nhật Châu chính là cơ hội duy nhất củabọn hắn.

Lộ Lộ từ đầu đến giờ vẫn luôn giống như một con cừu non ôn nhuận rúc vào bên người của Hứa Nhạc, nghe thấy câu nói đó thoángkinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, cũng không rõ bọn họ là đang nói đến cáigì.

- Không cần lo lắng. Hai gã chuyên gia kia vẫn còn chưa đếnđược Lạc Nhật Châu. Nếu như bọn họ đến đây, tôi sẽ báo cho các anh. Tôitin rằng mấy người các anh mới chân chính là những chuyên gia thật sự,cũng sẽ không trơ mắt nhìn thấy tôi bị bọn họ giết chết đâu.

Hứa Nhạc nói, ngữ khí vô cùng khẳng định, trong lòng cũng cảm thấy khókhăn, không biết phải giải thích như thế nào cho đám thuộc hạ biết tintức tình báo của mình là từ nơi nào mà đến.

Dưới sự yểm trợ củamột số thế lực thế gia phía sau màn, Cục Điều Tra Liên Bang không thểnào điều tra ra được tung tích của hai gã sát thủ kia, nhưng Hứa Nhạcthân là đối tượng bảo hộ thuộc danh sách cấp độ I của Đệ Nhất HiếnChương, ngay bắt đầu một giây khi hắn nhận được tin tức cảnh báo, cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia cũng đã bắt đầu tiến hành kiểm tra tín hiệu của tất cả những con chíp vi mạch nhân thể xuất nhập tại biên cảnh Bách Mộ Đại cùng với Tây Lâm rồi, sau đó tiến hành phân tích số liệu vô cùng chặt chẽ.

Đối mặt với một lượng dữ liệu vô cùng khổng lồnhư thế, cũng chỉ có năng lực tính toán khủng bố đến không thể tưởngtượng nổi của Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia mới có thể đảm nhậnviệc phân tích nổi mà thôi. Nó sau khi hao phí một lượng bộ nhớ tínhtoán khổng lồ, cuối cùng cũng đã làm ra được sự phán đoán chính xácnhất. Trên thực tế, hai gã chuyên gia đến từ Bách Mộ Đại kia, sau khitiến vào Đại khu Tây Lâm không đến bốn tiếng đồng hồ, tất cả tung tíchcủa bọn chúng đã bị lão già kia điều tra ra từng gốc rễ, tất cả hànhtung cũng đã được truyền đến cho Hứa Nhạc.

Quang huy Đệ NhấtHiến Chương giống như là một vòng bảo hộ thần thánh luôn luôn bao phủxung quanh thân thể của Hứa Nhạc. Ở trên lãnh thổ Liên Bang này, làm sao có ai có thể ám sát được hắn chứ?

Bạch Ngọc Lan thoáng trầm mặc một lát, liếc mắt nhìn về phía cô thiếu nữ bên cạnh Hứa Nhạc, nhẹ giọng nói:

- Chú ý an toàn cùng với thân phận của anh!

o0o

Năm phút đồng hồ sau, Hứa Nhạc cùng với Lộ Lộ tay trong tay, đi đến một khu chợ đêm cách cái hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng một khoảng không xalắm.

Bởi vì gió biển hơi có chút lành lạnh? Hay là bởi vì ở trên chiến trường đã từng nhìn thấy sự sinh tử cách nhau một đường nhỏ nhoi? Lại có lẽ bởi vì lúc này đang ở trên tiền tuyến cách thật xa quê hương, ngẫu nhiên gặp lại một vị thiếu nữ quen biết, bên trong chợ đêm LạcNhật Châu cũng không có ai nhận ra hắn… Cho nên Hứa Nhạc mới làm càn,chủ động nắm lấy tay con gái… Cảm giác mềm mại mát lạnh thật là thoảimái.

Phía trước là một khu công viên trồng đầy hoa cúc, nằm ngay bên cạnh biển, cho nên khu chợ đêm này cũng được gọi là chợ đêm HoaCúc.

Ngồi trên một cái ghế nhỏ bên cạnh một cái bàn ăn tròn rộng lớn ngay chính giữa khu chợ đêm, Hứa Nhạc cũng không kịp đưa tay vén đi những sợi tóc của cô thiếu nữ bên cạnh, bị gió thổi tán loạn, khẽ vương nhẹ lên khuôn mặt của mình, ánh mắt ti hí của hắn cũng đã dừng lại ởhai bên đường của khu chợ đêm.

Bên hai lề đường của khu chợ đêmđang có hai đám quân nhân phân biệt ngồi hai bên. Một bên trong số đó là một đám quân nhân sĩ quan, mặc quân trang hơi có chút đơn giản, cũ kỹ,cũng không có dấu hiệu gì cả. Tư thế ngồi đàng hoàng, quân kỷ nghiêmminh, đang trầm mặc dùng cơm tối. Đúng là đám quân của Phiến quân ThanhLong Sơn, đến trợ giúp tiền tuyến Tây Lâm đợt này.

Đám quân nhân sĩ quan còn lại, ánh mắt tràn ngập địch ý, giương mắt nhìn chằm chằm về phía các quân nhân của đám Phiến quân Thanh Long Sơn, chính là ngườiđến từ Quân khu II.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.