- Ba vầng trăng chiếu sáng rạng ngời, chiếu rọi vườn rau cô hàng xóm… Ba vầng trăng chiếu sáng rạng ngời xuống mặt đất, nuốt chửng vườn rau côhàng xóm… Ba vầng trăng không còn nữa, cô hàng xóm cũng nơi đâu rồi… Bavầng trăng đã xuất hiện lại rồi, cô hàng xóm nơi đâu mà chưa trở về?
Một đêm nào đó, ánh trăng của ba vầng mặt trăng hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc khuyết hoặc tròn chiếu rọi sáng ngời, chiếu thẳng xuống khu quân doanhim lặng. Một mảnh ngân quang sáng ngời chiếu lên một mảnh liên miênnhững nóc nhà lố nhố, một thanh âm có chút thô hào nhẹ giọng ngân ngamột câu dân ca quan thuộc. Giọng ca vang vọng khắp nơi trong đêm thanhvắng, biến thành một khúc nhạt đệm vô cùng không hài hòa trong cảnh đêmxinh đẹp như thế này.
Đây là một bài dân ca quen thuộc của Đạikhu Tây Lâm, nội dung chính là kể lại cuộc sống của đám dân chúng LiênBang bị giam hãm lại trên vùng địch quản lý, trong khoảng hơn mười nămmà khỏa hành tinh 163 bị Quân viễn chinh Đế Quốc chiếm đóng. Xã hội Liên Bang tại Đặc Khu Thủ Đô hoặc vô tình hoặc cố ý mà lãng quên đi cái khỏa hành tinh trong số ba tinh cầu đã bị rơi vào tay giặc này. Nhưng mà đám dân chúng bản địa tại Đại khu Tây Lâm thì mãi cho đến bây giờ vẫn không cách nào quên được. Bài dân ca này sớm đã lan truyền rộng rãi khắp nơitại Đại khu Tây Lâm. Đám đội viên của Tiểu đội 7 mặc dù không có ai xuất thân từ Tây Lâm cả, nhưng mà ở tiền tuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497513/quyen-3-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.