Lúc này ánh thái dương ở phía Tây đã hoàn toàn chìm xuống đường chântrời, bầu không khí trong đêm đen thoáng có chút lạnh lẽo, thế nhưng Hứa Nhạc vẫn mãi cảm thấy bầu không khí ở trước mặt của mình có chút nóngbỏng. Mỗi một lần hắn hít thở cũng đều khiến cho cặp môi trở nên khôkhốc, từ trong buồng phổi truyền đến từng trận bỏng rát nóng cháy.
Hắn lúc này đang chạy như điên dọc theo con đường bên dưới một khu sơncốc vắng vẻ, trên khuôn mặt tràn đầy khói bụi thỉnh thoảng lại hiện lênmột tia biểu tình đau đớn. Từ đằng xa hắn đã nhìn thấy những hình ảnhđánh dấu mặt đất, từ trong máy tính xách tay lúc trước từng nhìn thấy.Hắn nhìn thấy một vài gốc cây thông lá kim cô đơn đứng giữa khu sơn cốc, liền rất nhanh phóng vọt thẳng tới đó.
Bên dưới tàng cây thôngkia là một tầng lá rụng cùng với những quả mục nát đã tích lũy khôngbiết bao nhiêu năm trời, cho nên cực kỳ mềm mại. Hắn đặt một ngồi phịchxuống mặt đất bên dưới một gốc thông lớn, vô cùng chật vật cố gắng khôiphục lại hô hấp dồn dập của mình, để cho cỗ cảm xúc chua xót mãnh liệtcùng với kiệt lực trong cơ thể dần dần tiêu tán đi. Đồng thời hắn cũngthông qua đồng hồ đeo tay quân dụng mà định vị hệ thống, xác nhận nơinày đúng là địa phương mà mình tìm kiếm cực kỳ gian khổ.
Bêntrong sơn cốc này là một mảnh u ám, chỉ có trên bầu trời xa xa bên trênthỉnh thoảng lóe lên một vài ánh sáng màu vàng kim nhàn nhạt của nhữngchiếc chiến đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497501/quyen-3-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.