Bước men theo bãi cỏ, khóe miệng Trâu bộ trưởng khẽ nhếch lên một tia diễu cợt. Giữ bí mật để qua mặt Đế Quốc, đây rõ ràng chỉ là sự thoái thác vô cùng ngây ngô.
Không dám công khai chuyện này vì Liên Bang sợ mất mặt, bất luận là chính phủ hay nhân dân Liên Bang thì cũng thế thôi, nói gì nhân vật chính lại là Mạch Đức Lâm, ngài nghị viên mà ai ai cũng kính trọng thì ai mà tin nổi.
Không hẹn mà gặp, cả chính phủ và nhân dân Liên Bang cũng lựa chọn biện pháp che dấu. Đây có lẽ chính là cái “ Ý chí Liên Bang” mà Kiều Trì Tạp Lâm đã từng nói.
Ý chí này sẽ che đậy sự thật, như những gì thượng tướng Mại Nhĩ Tư đã nói, Mạch Đức Lâm đã chết trong tay những phần tử khủng bố hiểm độc.
Bên ngoài dinh tự tổng thống, thượng tướng Mại Nhĩ Tư đang ở rộng cánh cửa chiếc xe quân dụng nặng nề chờ ông bước vào.
Ánh mắt thượng tướng vẫn ánh lên đầy vẻ kiên quyết, nhìn bộ trưởng Trâu nói:
- Không ai dám nhắc đến chuyện đó, vì mối quan hệ giữa ngài và hắn, ngài càng không thể nhắc tới. Nhưng tôi rất muốn nói là Hứa Nhạc đã lập được công lao lớn cho Liên Bang. Hắn không thể để cho những người làm lính như chúng ta phải mất mặt, không để cho một ông già như tôi phải mất mặt.
…………………..
Đoàn xe quân dụng với những biển số vô cùng nổi bật lướt nhẹ trong đêm như những bóng ma, tiến thẳng về phía tây Đặc khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497203/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.