Việc phi hành của phi thuyền vũ trụ trên cơ bản là do máy tính điều khiển tự động phụ trách, trừ phi phải vượt qua không gian nguy hiểm, tình huống bình thường thuyền trưởng thương vụ hay hạm trưởng chiến hạm đều là những người rảnh rỗi nhất trong phi thuyền. Thuyền trưởng béo nhận lấy tách cà phê thư ký đưa cho, tựa vào cánh cửa khu 38 chậm rãi thưởng thức, khuôn mặt hiện ra một nét mãn nguyện, điểm mà hắn thích nhất ở thư ký của mình, chính là bất cứ lúc nào, đối phương đều có thể đưa cho mình một tách cà phê chuẩn, không nóng không lạnh.
Tiểu thư cuối cùng đã tìm thấy, an toàn khỏe mạnh… Chỉ là tính khí dường như đã thay đổi nhiều, nhưng điều này có đáng là gì? Thuyền trưởng béo sờ vào vết máu trên mặt, cười khổ một tiếng. Trong tay cầm tách cà phê, hòn đá trong lòng đã mất, sự dày vò nhiều ngày nay đã kết thúc, còn gì mà không thỏa ý nữa? Chỉ tiếc rằng khu 38 là khu sạch sẽ, mùi trong không khí lại không được sạch sẽ, thuyền trưởng béo ngửi ngửi, thấp giọng mắng: “Bộ quốc phòng thật quá kiệt sỉ, tuy nói là tên lính giải ngũ, sao lại cho tiền sống ở đây?”
Nhắc đến người trẻ tuổi ấy, thư ký đang đứng bên hiền hòa cười, nhẹ giọng nhắc nhở: “Thân phận của người trẻ tuổi đó đã xác định rồi, vừa giải ngũ từ khu Đông Lâm, vốn không có cơ hội để tiếp xúc với phía phản chính phủ, hơn nữa người trẻ tuổi đó cũng không có tiền án, hồ sơ trong sạch, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2496662/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.