- Tiểu Cường, Hứa Nhạc đồng ý gặp đệ, bởi vì sau vụ sập mỏ quặng, mẹ đệ đã nuôi dưỡng nó hai năm, nó nhớ ơn... Nhưng mà, đệ cũng phải hiểu cho rõ ràng, nó là người rất ghét chuyện chuốc lấy phiền phức, cho nên những việc đệ đã thấy hôm nay, nhất định phải giấu kín ở trong lòng.
Khi trở về đến trước cửa nhà trọ, Lý Duy trừng mắt với Tiểu Cường, trong đầu nó cũng có chút lo lắng. Dù sao tiểu gia hỏa này cũng chỉ là một đứa trẻ mới mười tuổi, vạn nhất nó lỡ miệng nói lung tung thì quả là không hay.
Thằng nhóc kia méo miệng, dường như nó đã bị ánh mắt hung ác của Lý Duy hù dọa đến sắp bật khóc. Tuy hai mắt của Lý Duy rất trong trẻo, khả ái như hai viên minh châu, nhưng tất cả những cô nhi ở Phố Chung Lâu đều rất rõ ràng, vị thủ lĩnh mới mười sáu tuổi này hung ác cỡ nào, thủ đoạn độc ác đến thế nào.
Chiếc ống bằng kim loại trong tay Lý Duy không biết đã cất ở nơi nào. Lúc này nó đang cầm một chai bia lấy từ trong quán, đổ vào miệng. Ngồi ở dưới một ngọn đèn đường, khe khẽ hát một bài hát, nhìn qua có vài phần đắc ý. Đứa bé khiếp sợ nhìn hắn một cái, do dự một hồi lâu, nhưng cuối cùng nhịn không được, hỏi:
- Mấy năm nay Nhạc ca rất ít khi quay về Phố Chung Lâu, rốt cuộc anh ấy đang làm gì?
- Ai mà biết được? Bất quá thằng nhóc này bình thường cũng rất vui vẻ, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2496589/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.