Tâm trạng Tuyết tuột dốc không phanh cả buổi tối, cô rầu rĩ dùng bút chì chà xoẹt xoẹt trên trang giấy trắng những đường nét nguệch ngoạc, tô mãi, tờ giấy đã đen thui một màu chẳng ra hình thù gì cả. Tuyết buồn buồn lên mạng tìm kiếm sự an ủi, cô chậm chạp tìm người chị thân thiết qua mạng, gõ vài chữ gửi đi. Người phía bên kia màn hình bận rộn, tận chục phút sau mới nhắn tin đáp trả:
"Sao thế? Bé lại dỗi Ngọc à?"
Chị San giống như biết chuyện, lại giống như chẳng biết. Vì chỉ qua một cái màn hình, chị nghe Tuyết kể thế nào thì biết thế đó, cùng lắm là đoán thử tâm trạng qua từng câu chữ. Mà chị và Tuyết quen nhau là do một lần tìm người vẽ bìa truyện để in sách lưu niệm, chị được người ta giới thiệu Tuyết cho. Vì là truyện chị viết, cũng là truyện chị muốn in làm sách lưu niệm tặng một số bạn fan cứng của mình nên chị rất khắt khe trong việc tìm người vẽ bìa. Ít nhất, nét vẽ của người làm bìa cho chị phải phù hợp với gu thẩm mĩ của chị, chị mới chấp nhận. Mà nét vẽ của Tuyết vừa hay cho chị cảm nhận thấy hình ảnh nhân vật của chị trong đó dù ảnh đó chỉ là một ảnh vẽ người bà chốn vùng quê yên bình. Thế nên, chị đã làm quen, bỏ tiền ra nhờ Tuyết vẽ bìa truyện cho mình. Ban đầu là quan hệ giao dịch không ai nói với ai câu nào ngoài việc một người yêu cầu một người gửi mẫu vẽ, nhưng sau này có nhiều chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-hoa-thien-ly-sap-do/225285/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.