“Nam Thiến, nhanh chút lạiđây, có người đưa hoa cho cậu nha!”
Nghe thấy tiếng kêu hưng phấncủa nhóm đồng nghiệp, Nam Thiến nghi hoặc từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến cửa côngty, chỉ thấy ngoài cửa một sinh viên vừa học vừa làm ôm một bó hoa hồng tonhìn về phía cô, mà chung quanh tụ tập vài đồng nghiệp mà trên mặt họ viết rõhai chữ hâm mộ cùng tò mò.
“Xin hỏi là tiểu thư NamThiến sao?” Học sinh vừa học vừa làm tại cửa hàng bán hoa hỏi cô.
Cô gật gật đầu.
“Này cho cô, còn phiền toáicô ký nhận một chút.” Người đưa hoa đem bó hoa đưa cho cô trước, sau đó lại lấybút cùng giấy ký nhận đưa cho cô.
Cô hoang mang kí tên, khi đembút bi trả lại người đưa hoa, nhịn không được hỏi: “Hoa này thật là tặng chotôi sao?”
Đối chiếu chữ ký của cô, cùngvới tên trong yêu cầu gửi hoa giống nhau, người đưa hoa gật đầu. “Đúng vậy.”
“Hỏi cái này làm cái gì? Maunhìn là ai đưa.” Đồng nghiệp Tiểu Mĩ khẩn cấp thúc giục.
“Một bó hoa lớn như vậy,không có một trăm đóa cũng có chín mươi chín đóa nhỉ? Không biết bao nhiêu tiềnnha.” Đồng nghiệp Mĩ Trinh hâm mộ, miệng thở dài.
“Khẳng định là một hai ngànchứ chẳng ít, có lẽ càng quý.”
“Nam Thiến, hôm nay là ngày gì,sinh nhật của cậu sao? Nếu không làm sao có thể có người đưa hoa cho cậu?”
“Có lẽ là người theo đuổithần bí đưa cũng không chừng. Nam Thiến, mau nhìn phong thư viết cái gì?” TiểuMĩ chỉ vào phong thư dán tại bó hoa được đóng gói giấy tinh mỹ, lại lần nữathúc giục.
Liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-doi-ket-hon-co-vo-ngoc-nghech-cua-toi/42648/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.