*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơ Vô Tà đi không bao lâu, sư huynh liền nhảy cửa sổ vào.
Lâm Nhiễm hoảng sợ: Sư huynh ngươi đi nhanh giùm đi, mất công đợi giáo chủ y về lại thấy ngươi hiển linh nữa.
Sư huynh cười to: Ngươi yên tâm, ta tận mắt thấy hắn cưỡi ngựa ra khỏi cửa rồi, hắn dẫn theo một đám người, không biết là đi đâu làm gì.
Lâm Nhiễm vẫn sợ hãi vỗ vỗ ngực, lại liền cầm quyển sách trên bàn chỉ vào trang Cơ Vô Tà mới vừa xem hỏi: Ngươi đọc trang này cho ta nghe chút.
Sư huynh hoang mang nhận sách đọc: Võ Tòng nắm chặt thân hổ vật xuống, con hổ nọ vội giãy dụa, lại bị Võ Tòng dùng hết sức kìm lại…
Lâm Nhiễm:… Ngươi đọc cái gì vậy? Đây không phải là Phòng trung thuật sao?
Sư huynh vừa tức vừa buồn cười: Phòng cái rắm, sau đầy đầu ngươi toàn là mấy cái đó không vậy hả?
Lâm Nhiễm kêu rên: Y lại đùa giỡn ta.
Sư huynh: Vậy giờ ngươi yên tâm chưa?
Lâm Nhiễm gật gật đầu xong lại lắc đầu: Không xong rồi, vì sao lúc nào y cũng đùa giỡn ta?
Sư huynh: Nhìn ngươi ngốc?
Lâm Nhiễm dứt khoát đập y một trận.
Sư huynh đứng dậy phủi phủi quần áo: Được rồi đừng quậy nữa, chúng ta đuổi theo Cơ Vô Tà xem xem rốt cuộc là y đi làm cái gì.
Lâm Nhiễm tự chỉ chỉ mình: Ta cũng đi? Ta là gián điệp a, đâu có đi theo dõi được?
Sư huynh vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-ma-giao-moi-ngay-deu-so-ho/26069/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.