Cơ Vô Tà đi chưa được bao xa, sư huynh liền khẩn cấp nhảy từ nóc đình xuống, mũi chân chạm đất, nhẹ nhàng rơi xuống, tự cảm thấy thập phần thông minh nhanh nhẹn, thân thủ vững vàng.
Lâm Nhiễm biểu cảm sống không còn gì hối tiếc chùi mặt.
Sư huynh không vui: Sao ngươi vừa thấy sư huynh lại làm cái mặt này hả.
Lâm Nhiễm ảm đạm nói: May mà Cơ Vô Tà không phải là người xấu, nếu không hai chúng ta đã sớm bị luyện thành thập toàn đại bổ luôn rồi.
Sư huynh cười lạnh: Sao có thể, sư huynh làm việc cẩn thận như vậy.
Lâm Nhiễm: Nah.
Sư huynh rầm một phát ném một đống sách lên bàn: Sư huynh sửa soạn suốt đêm đấy.
Lâm Nhiễm: Này là cái gì?
Sư huynh đầy mặt chính khí: Đây đều là các vụ án Cơ Vô Tà sai sử thuộc hạ gây ra mấy năm na, ngươi xem đi.
Lâm Nhiễm lật lật bản án, im lặng một lúc rồi nói: Ta đọc không hiểu.
Sư huynh: Đọc không hiểu chỗ nào?
Lâm Nhiễm: … Ta không biết chữ.
Sư huynh chậc lưỡi: Ngươi vì bảo vệ hắn mà làm được vậy cơ đấy.
Lâm Nhiễm cả người buồn bã: …
Sư huynh lật soạt soạt: Được được được, ngươi cứ giả bộ đi, ta đọc cho ngươi nghe.
Thế là Lâm Nhiễm được giọng nói êm ái của sư huynh sang sảng tụng suốt một buổi chiều tội ác khánh trúc nan thư (2) của Cơ Vô Tà.
Sư huynh đọc hết các vụ án một lần từ đầu đến cuối, rồi lại gặm lê rột rột rột: Đọc xong khát nước quá đi.
Lâm Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-ma-giao-moi-ngay-deu-so-ho/2462149/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.