Dù có hỏi như nào đi chăng nữa Cơ Vô Tà cũng không chịu để lộ ý đồ thực sự, nhưng Lâm Nhiễm cũng yên tâm biết y cũng không thực sự muốn lấy người sống luyện đan, trực tiếp không truy vấn, toàn tâm toàn ý chờ sư huynh xuất hiện. Cùng bị điểm huyệt vứt ở trên nóc nhà, Lâm Nhiễm hết sức là đồng cảm, ngẫm lại cũng rất đau trứng, thập phần lo lắng sư huynh mắc tè đến nứt bàng quang.
Hai ngày sau, sư huynh cuối cùng cũng xuất hiện.
Nửa canh giờ trước Cơ Vô Tà bảo phải ra ngoài bắt trẻ con về đốt lò, Lâm Nhiễm hoàn toàn không tin, Cơ Vô Tà hình như trông có vẻ hơi không được vui lắm. Bất quá mặc kệ y đi đâu thì hiện tại cũng là không có nhà.
Thế là Lâm Nhiễm nhiệt tình chạy đến nghênh đón sư huynh, sư huynh mặc dù có hơi ngốc, nhưng dù sao cũng là người duy nhất Lâm Nhiễm có thể tin tưởng ở thế giới này, Hai ngày không gặp thấy cũng có hơi lo lo.
Sư huynh mặt mũi nghiêm trọng che mặt né Lâm Nhiễm: Đừng chạm vào ta.
Lâm Nhiễm lại tưởng y giận mình ngày đó không ra tay giúp đỡ, thế là nhẹ giọng nói: Sư huynh ngươi nghe ta giải thích…
Sư huynh như gà con đứng nép bên tường: Ta rất dơ bẩn.
Lâm Nhiễm nghiêm túc tự hỏi một chút hà ý sâu xa của câu này, nhất thời thấy không ổn: Sư huynh ngươi không phải là…
Sư huynh dùng loại tư thế thiếu cảm giác an toàn kia ôm lấy mình ngồi xổm chân tường: Ta đã không còn là ta của trước kia.
Lâm Nhiễm: Ngươi đừng nghĩ nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-ma-giao-moi-ngay-deu-so-ho/2462131/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.