Bóng dáng Sở Nhi vừa đi khuất tầm mắt, Vương Gia Khiêm nhanh chóng quay sang nhìn Vương Nam Phong với ánh mắt đầy ghanh ti, anh bĩu môi nói:
- " Đây là cô con gái của lão Nghị An Khánh à, giờ đây em mới hiểu tại sao khiến anh mê như điếu đổ thế này."
Hắn chỉ cười nhạt rồi nói rồi đứng dậy đi lên phòng tìm cô.
- “Bớt già mồm đi.”
Bỏ lại cậu em ngơ ngác, lộ rõ biểu cảm bị phớt lờ. Khuôn mặt nhăn nhó,mím chặt môi, nhíu mày thế hiện sự hờn dỗi.
- “Ơ bỏ đi thật đấy à? ơ nè…”
Hắn bỏ lại một câu lạnh nhạt nói cho có rồi dửng dưng bước lên lầu:
- " Về nhà đi, ba mẹ chờ kìa."
Vương Gia Khiêm ôm gối đệm ghế nhất quyết không chịu về nhà. Đúng thật ở nhà chỉ có mỗi mình hắn đi đi ra ra vào vào chẳng có gì chơi ngoài sự bao bọc dỗ dành cưng chiều của Quý Mặc Như.
Anh thì chẳng thích như vậy đường đường là con trai lớn rồi ai đời mẹ cứ kè kè cạnh bên làm chẳng có cô gái nào dám lại gần do sợ cảnh tượng mamaboy.
- " Em không đi đâu hết. Hôm nay em sẽ ở lại đây ăn trưa nhà anh."
- " Tùy."
Hắn đứng trước cửa phòng cô không còn hành động khách khí mà xông vào, nay lại điềm đạm đứng trước gõ cửa phòng chờ cô đồng ý mới dám đi vào.
- “Vào đi cửa không khóa”
Thấy hắn bước vào cô có kinh ngạc không nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-doc-quyen-cua-trum-mafia/3516251/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.