Nghị Sở Nhi ngồi trên xe, chiếc xe đang phóng vù vù với tốc độ cao. Đầu óc bây giờ rối mù chẳng biết nên mở lời thế nào. Đúng là chuyện này cô sai vì dám lấy hắn để lợi dụng, làm bia đỡ đạn để chọc tức Viên Tiểu Nghiên.
Suy nghĩ một hồi cô cũng quyết định mở lời trước với hắn, may ra còn được khoan hồng trước áp lực từ hắn.
Sở Nhi từ từ liếc mắt sang nhìn hắn, hắn đang nhắm mắt nhưng cô biết hắn chẳng phải nghỉ ngơi hay ngủ gì. Có khi việc cô liếc nhìn cũng bị hắn biết rõ.
Nói rồi Sở Nhi lấy toàn bộ can đảm mà lay lay nhẹ cánh tay hắn. Lay lần một hắn chẳng có nói chẳng rằng gì, cứ trưng bản mặt đang nhắm nghiền mắt lại. Cô không vì vậy mà bỏ cuộc quyết lay đến khi nào hắn mở mắt nhìn trực diện để nói chuyện với cô mới thôi.
- “Vương Nam Phong anh ghét tôi thì nói một tiếng.”
- "…"
Hắn vẫn im lặng bỏ ngoài tai lời nói của cô." Sự im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ". Hắn thành công chọc tức cô, Sở Nhi không chịu được bằng nhìn Đức Uy đang lái xe giọng đầy căm phẫn uất ức:
- “Cậu mau dừng xe lại cho tôi.”
- “T…Tôi, Nghị tiểu thư à cô làm khó tôi quá.”
Đức Uy lập tức giật mình khi Sở Nhi đổi hướng làm khó mình, anh nhìn gương chiếu hậu ánh mắt năn nỉ muốn khóc tới nơi. Nếu không phải đang lái xe thì bắt anh quỳ lạy đập đầu vạn cái cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-doc-quyen-cua-trum-mafia/3516128/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.