Sở Nhi vào tắm gội lại, việc ngâm mình nước nóng vào buổi sáng khiến cô thoải mái hơn, bên dưới cũng êm dịu hơn một chút.
Định bước ra nhưng cô loay hoay mãi chẳng thấy khăn lau đâu. Nhớ lại lúc nãy cô chỉ quấn mỗi cái chăn vào đây thì lấy đâu ra cái khăn chứ. Sở Nhi bất lực thở dài với sự vụng về của chính mình liền mở hé cửa nói vọng ra.
- “Vương Nam Phong lấy giúp tôi cái khăn tắm đi.”
Hắn nghe tiếng thỏ thẻ không dám nói lớn mới ngồi dậy quay người vể phía cô:
- " Em gọi tôi?"
Sở Nhi răng cắn chặt môi nếu cô có mặc đồ thì đã bay ra đấm hắn rồi.
“Đấy lại nhây vài đúng lúc này.”
Hắn nhếch miệng cười khẽ vẻ mặt không mấy dịu lắm.
- " Từ khi nào em thoải mái với cái cách gọi cả họ tên tôi vậy?"
Nói thì nói nhưng hắn vẫn đứng dậy lấy khăn cho cô, sợ với cái đầu đầy nước như thế thêm với thời tiết dạo này thất thường lại dễ cảm lạnh.
Hắn càng đi lại gần cô càng khép cửa nhỏ hơn vì ngại. Cả người cô có mảnh vẻ che thân nào đâu mà không e với ngại.
- " Cả người em có chỗ nào tôi chưa thấy đâu mà che chắn gì."- Hắn nhoẻn miệng cười trêu ghẹo.
- “Anh câm mồm lại cho tôi.”
Cô tức giận giật lấy khăn rồi đóng sầm cửa lại. Hai má cô bây giờ đã ửng đỏ chẳng khác gì cherry.
…----------------…
Xong, Sở Nhi bước xuống dưới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-doc-quyen-cua-trum-mafia/3515494/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.