Sở Nhi bỏ vào phòng đóng cửa lại rồi nằm trên giường, mặt của cô bây giờ đỏ ửng hệt trái cà chua vì bị hắn ghẹo tới không còn lỗ nào để chui xuống đất.
- " Áa ngại chết bà đây mà".
Cô vừa cằn nhằn, tim vừa đạp nhanh vì ngại ngùng. Tại sao hắn ta lại có sở thích trêu đùa con gái nhà lành như cô được chứ. Cô trùm chăn kín đầu, vùng vẫy đánh lộn với không khí mà chẳng biết ai đó vào phòng từ lúc nào.
Vùng vẫy tứ hướng khiến cô cảm thấy nóng mà đổ mồ hôi. Cô tung chăn ra hít thở một ít không khí, ai mà ngờ điều đầu tiên đập vào mắt cô lại chính là hình dáng khó hiểu từ hắn. Hắn khoanh tay đứng đó nhìn cô bất lực. Khi cả ai mắt chạm mắt được một hồi khiến cô ngại mà đảo mắt đi chỗ khác.
Nhưng rồi cô cũng quay lại nhìn hắn mà phát cáu lên:
- " Vương Nam Phong! Quy tắc của anh đâu rồi hả? Tại sao dám xâm nhập trái hợp pháp vào phòng của tôi chứ?"
Trái với sự tức giận, hắn vẫn ung dung đưa tay vào túi quần dửng dưng nhún vai gật đầu nhàn nhạt đáp:
- " Xâm nhập trái hợp pháp? Từ khi nào tôi vào phòng Vợ Tương Lai của tôi lại cần phải xin phép vậy Nghị Phu Nhân?"
- " Giữa tôi và anh chỉ là hợp đồng thôi mà có cần phải chân thật vậy không?"
- " Hử, hợp đồng? tôi xé nó rồi "
- " Ý…ý anh là sao? chẳng phải lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-doc-quyen-cua-trum-mafia/3513474/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.