Thấy cô vẫn còn muốn hỏi điều gì đó hắn liền lên tiếng:
- “Có gì sao?”
- “Hmm cũng không có gì nhưng mà… tại sao anh lại biết chính xác thời gian mà không cần nhìn đồng hồ hay điện thoại chứ?”
- " Quen rồi!" Hắn dửng dưng trả lời.
- “Quen rồi? Là sao?” -Vứt 2 từ khó hiểu lại khiến cô không tài nào hiểu nổi là cái gì, cô vẫn trưng bộ mặt khó hiểu mà chăm chú nhìn hắn như muốn hắn giải thích rõ.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi mới nói, dường như không biết bắt đầu từ đâu.
- “Thật ra từ nhỏ tôi đã được huấn luyện mọi lúc mọi nơi, bất cứ khi nào rảnh là luyện tập. Tập ngày tập đêm còn chẳng để ý ngày đó là ngày mấy tháng mấy. Cứ tập dần, bị thời gian bào mòn thì dĩ nhiên cũng quen với bầu trời đang chỉ điểm mấy giờ.”
- “Tập? Tập luyện gì chứ? Đừng nói là anh tập tất cả…”
- “Đúng, ngay từ nhỏ tôi đã được ba tôi huấn luyện để trở thành một người mà không ai có thể động vào.”
…
Cứ như vậy kẻ hỏi người trả lời luyên thuyên tới lúc gần sáng. Hắn kể tất cả những gì bao quanh hắn từ nhỏ cho đến hiện tại.
- " Căng thẳng nhờ!" - Sở Nhi chăm chú ngồi nghe hắn kể một hồi lâu.
( Cho mình xin một phút để miêu tả cho mọi người hiểu rõ hơn nhé. Tức là cả hai đều đang nằm chứ không có ai ngồi hoặc người nằm người ngồi đâu nhé.)
Sở Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-doc-quyen-cua-trum-mafia/3501133/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.