Trương Lãng cũng không cho Đại Địa đi thay quần áo mặc ở nhà, cứ như vậy kéo cậu ngồi ở trên sofa, chui vào trong lòng ngực cậu cọ đến cọ đi. Ừm, mùi của phấn viết bảng, mùi hôi của phòng điều hòa, ô……., còn có mùi nước hoa phụ nữ…….
Một tay ôm A Lãng mặc hắn đùa giỡn, một tay lật xem ảnh chụp cùng mấy tờ tạp chí ở trên sofa.
“A……., em bé thật đáng yêu! Trời đất, cười vô cùng đáng yêu nha! A Lãng, A Lãng, mấy ảnh chụp này cậu làm sao mà có được thế? Cậu tìm từ đâu đến mấy baby thật đáng yêu thế này?”
Ánh mắt Đại Địa chăm chú nhìn hình, cầm ảnh chụp lên nhìn kỹ. —- Nếu không phải sợ bề ngoài của mình dọa mấy đứa trẻ, cậu có thể đã sớm nộp đơn đi làm thầy giáo vườn trẻ rồi.
“Cái gì cơ?”
Từ trong ngực Đại Địa nhô đầu ra, nhìn nhìn ảnh chụp, lại chui trở về, thì thà thì thầm nói:
“Là của tạp chí bọn tôi. Buổi chiều nay khi đến phỏng vấn có để cho thợ chụp ảnh chụp trước vài tấm, tôi cầm về chọn lựa chuẩn bị chọn một bé làm ảnh bìa cho tạp chí mùa hè. Cậu thích sao?”
“A…….thích. Rất thích! A Lãng, A Lãng cậu mau nhìn này! Em bé này thật đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn bĩu lên giống cậu trước đây quá.”
Liếc mắt sang nhìn một chút, bĩu môi:
“Cậu có thể nhớ được tôi trước đây trông như thế nào sao? Cậu ít lừa tôi đi.”
“Đương nhiên nhớ rõ, sao lại không nhớ chứ! Nếu khi đó trong nước cũng lưu hành phong trào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-dap-khong-chet/36358/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.