“Chày gỗ của tôi lớn có thể sánh ngang với cậu đó.”
Trương Lãng ở bên tai Đại Địa bỏ lại một câu như thế, bước nhanh đến trước mặt ông Khổng khom người chào ông:
“Cụ Khổng mạnh khỏe, tặng ông một lễ, thuận tiện phóng cái rắm, cho dù ông là rùa, cũng khiến cho ông bị thối chết!”
Các cụ già ở trong phòng giải trí miễn là không nặng tai hoặc có đeo máy trợ tính sau khi nghe một câu như thế thì ‘soạt’ một tiếng, nhất loạt nhìn về phía người lên tiếng.
Vẻ mặt của Trương Lãng là không thèm đếm xỉa cộng thêm dào dạt đắc ý, những lời này hắn ở trong xe nghiền ngẫm đã lâu.
Vẻ mặt ông Khổng là thưởng thức cộng thêm vui sướng khi gặp lại, còn nghe được lời ‘chúc phúc mới mẻ’ của tiểu mỹ nhân bẩm sinh dối trá năm đó dành cho mình.
Đại Địa vẻ mặt xấu hổ cộng thêm tức giận vì sự vô lễ của Trương Lãng, một bàn tay lao đến vỗ đến phía sau cái đầu thoạt nhìn quả thực như muốn cho nó nứt luôn.
“Đau!”
Trương Lãng bị Cự Linh chưởng của Đại Địa đánh cho đến mức đầu suýt chút nữa rơi ra khỏi cổ, ôm lấy sau đầu không ngừng hô đau. Đại Địa chết tiệt, cậu là muốn đánh cho tôi thành ngu ngốc rồi phải đưa vào viện phúc lợi sao. Tưởng tượng nếu như việc kia trở thành sự thật, bản thân mình lúc sống không phải là bi ai đến cực điểm sao, ra khỏi cô nhi viện rồi lại phải vào viện phúc lợi, đến lúc già rồi không chừng còn phải đi vào viện dưỡng lão. Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-dap-khong-chet/36352/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.