Cừu Đại Địa đáng thương sau khi bị chà đạp thì tức giận đến sung huyết não, cuối cùng sau khi tiêu diệt được con gián vạn ác suốt ngày hái hoa bị mọi người căm hận kia, thì vinh quang – ngã xuống rồi!
Ầm vang một tiếng, to đến mức cư dân ở tầng dưới còn nghĩ là tầng trên không phải muốn trang hoàng lại một lần nữa chứ. Sau đó lại một tiếng một tiếng phát ra, liền đi lên kháng nghị! Thuận tiện nhìn thấy A Lãng bé nhỏ vừa tuấn tú đẹp trai, vừa khôi hài dí dỏm để rửa mắt một chút, bác gái tầng dưới mỗi ngày đều đối mặt với ông chồng mặt ngựa không chút thú vị si ngốc nghĩ như thế.
Thật cẩn thận mở cửa ra, nhìn nhìn một chút thăm dò tình hình địch.
— Một mảnh yên tĩnh.
Xác định là không phải khói đạn mịt mù, lúc này mới giống như kẻ trộm nhẹ tay nhẹ chân bước vào cửa, thuận tay đóng cửa lại. Cởi giày da thay dép lê đi trong nhà, buông chùm chìa khóa trong tay cùng một túi lớn toàn thuốc đắt tiền xuống (Bệnh viện bây giờ đúng cắt cổ người ta nha).
Kéo khăn quàng cổ che kín khuôn mặt ra, cởi chiếc mũ rộng vành ở trên đầu xuống, tháo kính râm màu đen che con mắt gấu mèo, lộ ra vẫn là con mắt giống như gấu mèo. Trời ạ! Bây giờ cũng may vẫn còn là tháng mười nha. Hừ! Dù sao một thân ăn mặc thế này miễn là Trương Lãng hắn, ngày mai trên đường cái sẽ thấy khăn quàng cổ bay bay, mũ nón khắp nơi. Trương Lãng hắn luôn dẫn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-dap-khong-chet/36345/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.