Từ sau khi tiểu Nhạc Nhạc về nhà, nhà Đại Địa lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt. Hác Hảo năm nay đã gần ba mươi khi nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc thì, mắt đều nheo thành một đường thẳng, ba ngày thì hai ngày chạy đến nhà Đại Địa. Vừa lúc ban ngày Đại Địa và Trương Lãng đều phải đi làm, tình trạng thân thể của tiểu Nhạc Nhạc lại không tốt, không dám đưa đến nhà trẻ, Hác Hảo đến chơi liền giải quyết được vấn đề tìm bảo mẫu cho bọn họ. Đến cuối cùng, thật sự bởi vì Hác Hảo chín ngày thì năm ngày chạy ra ngoài, khiêu khích cực độ bất mãn của Triệu Hiểu Vĩ. Vì không để ảnh hưởng đến cuộc sống tính phúc của mình, dứt khoát mua luôn căn hộ ở tầng trên nhà Đại Địa vì giá cao mà vẫn chưa ai mua. Từ đó về sau tiểu Nhạc Nhạc lại có thêm hai người cha nuôi.
“Hôm nay là thứ sáu, cả ngày đều ngâm mình ở nhà cũng không có ý nghĩa, không bằng bốn người chúng ta mang tiểu bại hoại ra ngoài dạo chơi đi.”
Trương Lãng ôm Nhạc Nhạc đang gặm cắn ngón tay của hắn vui vẻ đến quên trời quên đất nói.
“Tôi không có ý kiến, chỉ cần vợ của tôi ở đâu, có là địa ngục tôi cũng đi.”
Triệu Hiểu Vĩ có vẻ ngủ không đủ giấc lười biếng dựa vào sofa nói.
Hác Hảo đang cùng Đại Địa vùi đầu nghiên cứu thực phẩm dinh dưỡng dành cho trẻ em nghe thấy Triệu Hiểu Vĩ nhắc đến mình, không hiểu gì cả liền ngẩng đầu làm ra vẻ mặt ý hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-dap-khong-chet/3053232/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.