Ngày hôm sau, khi Triệu Hiểu Vĩ hộ tống Hác Hảo đến nhà của bọn Đại Địa, Đại Địa đang nấu canh bổ.
“Ai yo, Trương Lãng sao lại để cho cậu xuống bếp lúc này nha? Tên kia đâu? Chạy đến chơi chỗ nào rồi? Tôi tha cậu ta ra………..”
Triệu Hiểu Vĩ biết rõ còn cố ý, làm bộ muốn đi vào tha Trương Lãng ra.
“A, đừng đi! A Lãng cậu ấy không thoải mái. Để cậu ấy nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
Đại Địa vội vàng ngăn cản.
“Để tôi làm cho. Cậu đi nghỉ ngơi đi.”
Hác Hảo cầm đồ ăn trong tay Đại Địa.
“Đi đi, đi đi, đi nghỉ ngơi. Không cần cô phụ ý tốt của vợ tôi.”
Hiểu Vĩ đẩy đẩy Đại Địa, quay lại phòng khách.
Huých huých Đại Địa, Hiểu Vĩ làm cái mặt quỷ, hỏi:
“Sao thế? Hết giận chưa? Tên nhóc kia hiện tại có phải rất thảm hay không?”
“Anh………!”
Đại Địa kinh ngạc ngây người.
“Sao anh biết?”
“Tôi đương nhiên là biết, thuốc là do tôi hạ mà.”
Hiểu Vĩ làm ra bộ dáng lòng đầy căm phẫn.
“Con gián khốn kiếp kia, chẳng những làm ra cái loại chuyện không thể tha thứ được này với cậu, hiện tại còn muốn ngăn cản cậu làm quen bạn gái, quả thực là muốn có bao nhiêu đáng ghét liền có bấy nhiêu! Tôi thật sự nhìn cậu ta không vừa mắt, cho nên, đã nghĩ đến dùng cách này dạy dỗ cậu ta một chút! Xem sau này cậu ta còn dám xằng bậy không! Cậu không cần để ý đến cậu ta nữa, đi hẹn hò với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-dap-khong-chet/3053225/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.