Thường Nhạc trong lòng khó chịu, trên mặt cũng sẽ có điểm biểu hiện.
Anh rầu rĩ về nhà, phát hiện mèo mun không ở trong phòng khách nghênh tiếp anh. Càng thêm thất vọng.
Thường Nhạc chậm rãi bước về phòng.
Sau đó anh thấy được một cảnh tượng khiến anh kinh hoàng.
Có một nam nhân to cao mặc tây trang thẳng thớm, hai chân bắt chéo ngồi dựa vào ghế máy tính của anh, một tay tùy ý chống cằm, khuôn mặt tuấn mỹ mà thâm tình, dùng một loại biểu tình làm người ta mê muội ngắm nhìn Thường Nhạc.
Trên đỉnh đầu nam nhân này còn có hai cái tai mèo, dưới chân ghế tựa có thể nhìn thấy một cái đuôi nhỏ đen tuyền quẫy tới quẫy lui.
Thường Nhạc nói thật có chút bối rối.
Hắc miêu ngồi trên ghế, nhếch miệng duỗi tay ngoắc, ra hiệu bảo anh lại gần nó. Thường Nhạc nhìn đến choáng váng, khổ sở rầu rĩ đi tới.
Đây thật sự mèo nhà anh?… Không phải là tổng tài mới chui từ ngôn tình văn ra chứ?
Thường Nhạc vừa qua đi, mèo mun đã lập tức nắm tay Thường Nhạc thuận thế đem người kéo xuống ngồi trên hai chân mình.
“Thích không?” Hắc miêu hỏi.
“Cậu học từ đâu được? Thành thật nói xem có lén chơi máy tính của tôi không?”
“Có.” Hắc miêu nhanh chóng đáp.
“…” Miêu tinh nhân nhanh như vậy liền nắm giữ khoa học kỹ thuật của Trái Đất, người địa cầu cảm thấy có nguy cơ sâu sắc.
Thường Nhạc mới vừa muốn đứng lên, lại bị hắc miêu kéo lại, tay của nam nhân ấm áp mạnh mẽ mà nắm chặt tay anh, làm cho anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-tho-qua-meo-cua-ta-bien-thanh-nguoi-roi/13041/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.