Cô tin, trao cho Tư Hành một niềm tin thật sự.
Tình yêu trong Thanh Nguyệt ngày một lớn, cô tận hưởng hạnh phúc trong lồng sắt.
Nhẹ nhàng, yên bình.
Thanh Nguyệt đặc biệt thích trời đêm, cô thường ngồi bên cửa sổ, đưa mắt nhìn về phía xa xăm. Thanh Nguyệt muốn biết nhiều hơn, muốn biết thế giới ngoài kia, một chú chim muốn được bay xa khám phá mọi thứ.
Ngôi làng cô đang ở không lớn, từ đầu làng tới cuối làng cũng không mất nhiều thời gian. Xung quanh làng được bao quanh bằng hàng rào thép gai, từ phía trong chỉ có thể nhìn thấy đồi tuyết trắng xóa, Thanh Nguyệt muốn một lần bước ra khỏi vạch ngăn ấy.
Thuốc anh cho cô uống rất đắng, uống không dễ dàng chút nào. Nhưng Tư Hành sau mỗi bát thuốc đều cho
Thanh Nguyệt một viên kẹo, giúp cô uống thuốc dễ dàng hơn.
Nơi đầy lạnh quanh năm.
Thanh Nguyệt ngồi bên lò sưởi, trẩm lặng nhìn ngọn lửa bập bùng trước mắt, ngày ngày trôi qua bình dị yên tĩnh.
Sáng ăn sáng, sau đó nói chuyện cùng hàng xóm, thích thì chăm hoa. Cùng anh đi dạo, cùng Tư Hành đọc sách, mọi chuyện êm đềm không chút gợn sóng
Cô đã học được cách tự mình ăn uống, Thanh Nguyệt cầm thìa bằng tay trái, lúc đầu có chút khó khăn. Nhưng anh luôn bên cạnh cô, ân cần chỉ bảo, Thanh Nguyệt đã dần quen với mọi thứ.
Trở về thực tại, tiết trời hôm nay đặc biệt lạnh, bão tuyết lớn nổi lên. Phủ lên mọi thứ một màu trắng xóa, cô không thể ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3701122/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.