Cơn rùng mình dọc theo sống lưng, những nơi Tư Hành chạm vào đều cảm thấy rất nóng, cô nói:
"Dừng lại đi."
Thanh Nguyệt trong phút chốc cảm nhận được nụ hôn đặt lên gáy mình, hơi ấm phả lên da thịt, giọng nói trầm thấp uyển chuyển lọt vào tai cô:
"Thanh Nguyệt, em có yêu anh không?"
Anh thích nhất được nghe lời yêu từ Thanh Nguyệt, muốn ăn trọn cô, rất muốn giữ ánh trăng nhỏ này bên cạnh mình đời đời kiếp kiếp, muốn Thanh Nguyệt là ánh sáng của riêng mình.
Cô bình tĩnh lại, mi cong hơi rũ, ngả mình dựa vào lòng Tư Hành. Thanh Nguyệt mềm mại nói:
"Yêu anh."
Mãn nguyện, quá mãn nguyện, lời yêu từ miệng cô như chất kích thích khiến anh cả đời cũng không thể cai. Tư Hành thấp giọng:
"Thanh Nguyệt, em muốn hôn anh không?"
Vành tai lại phủ một tầng phấn hồng, Thanh Nguyệt nói nhỏ:
"Không muốn."
Anh mân mê đùi trắng ngọc, ngón tay thon dài chạm vào da thịt trắng nõn, cô không biết loại cảm xúc đang hiện lên trong tâm trí là gì, rất nhột. Giọng nói như lời mê hoặc truyền đến bên tai:
"Thanh Nguyệt, thả lỏng ra, em nói yêu, thì phải tin anh."
Thanh Nguyệt tay bấu chặt lấy quyển sách trong tay, lồng ngực phập phồng đập nhanh, hơi ấm của Tư Hành phả lên vai cô. Từng hành động mà anh làm đều muốn mê hoặc đối phương, ngón tay thon dài dần luồn ra lớp vải mỏng, tiến vào trong nơi tư mật kín đáo.
Nơi đầu ngón tay vừa tiếp xúc với cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3648151/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.