Vương Lâm Vân rất nhanh liền biết “cái bánh lớn” mà Tiêu Hạo nói là cái gì.
Ngày đó hắn đang ở studio chụp quảng cáo thì Đoạn Siêu hấp tấp vọt vào, lôi hắn lên xe bảo mẫu. Band nhạc hữu danh vô thực “GMFIVE” ngày xưa của hắn thế mà lại tái hợp.
Gặp lại anh em ba năm “xa cách”, Vương Lâm Vân gượng gạo cười cười, sau đó bầu không khí trên xe liền rơi vào một trạng thái xấu hổ y như cùng ba mẹ về quê thăm hỏi cô dì chú bác 800 năm chưa gặp.
Không thể nói bọn họ không thân, vì lúc mới debut mỗi ngày cùng nhau ăn uống tập tành, toàn thanh niên với nhau chẳng có khoảng cách gì. Nhưng cũng không thể nói là thân, vì ba năm qua cảnh còn người mất, trên mặt ai cũng có thêm vẻ lõi đời, bớt đi nét đơn thuần.
Trần Thiên Khoát lên xe liền đeo bịt mắt tai nghe mà ngủ, một người chiếm hai ghế. Tôn Sướng và Ngô Thanh ngồi một góc, thấy Vương Lâm Vân lên xe liền ngẩng đầu nhìn một cái rồi lại cúi đầu chơi di động. Chỉ còn một chỗ trống, Vương Lâm Vân yên lặng ngồi xuống.
Người chủ trì tính tình ôn hòa, EQ lại cao, thấy vậy cười, “Lâm Vân tới rồi, gần nhất rất bận sao? Tôi có xem phim mới của cậu rồi, rất đẹp đấy.”
Vương Lâm Vân nghĩ thầm “Giang Sơn Họa” mới chiếu mười tập phỏng chừng còn chưa quay tới mặt tôi, nhưng ngoài miệng cũng không quên đáp lễ, “Cảm ơn, tôi cũng xem chương trình của anh, rất thú vị.”
Có hai ba câu đưa đẩy khách sáo, bầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-vuong-that-tham/932258/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.