-------------------//--------------------
“Sao cậu không về nhà mình đi?”
Thiên Vũ nằm dài trên sô fa khoái hoạt xem ti vi ngướng cổ hướng nhà bếp trả lời
“Tôi ở đây cho anh đỡ buồn, anh lại không quý trọng”
Thân hình cao lớn đeo chiếc tạp dề màu xanh hình con ếch đang chăm chú hầm canh, hình ảnh có vẻ không thích hợp mấy cho lắm hướng người ngoài sô fa nói
“Tôi rất không quý trọng cái quý trọng cậu nói” mấy ngày nay anh cứ ăn dầm nằm dề ở đây, tự nhiên xem nhà hắn như nhà anh xem mình như chủ nhà nữa chứ, thật bó tay với tên này
Từ khi nào Thiên Vũ đã đi xuống bếp đang dựa cửa khoanh tay nhìn hắn xào rau *Phụt ha ha…* “thật buồn cười quá hà” anh ôm bụng cười như điên, mấy ngày nay mỗi lần hắn xuống bếp đeo cái tạp dề màu xanh lá là anh y như rằng ôm bụng cười lăn lộn, lúc nào cũng thấy hắn ăn mặc nghiêm chỉnh tự nhiên thấy hắn mặc như vậy thấy lạ lạ rất buồn cười.
“Buồn cười lắm sao?” hắn khẽ nhìn anh đầy ý vị
“Ừ, buồn cười lắm ha ha…”
Hàn Phong: “…” không biết anh chạm dây thần kinh nào không nữa
Anh cố gắng thu liễm lại, bình tĩnh gáng nín cười nhìn anh đang bận rộn hầm canh xào rau “Không cười nữa, anh có cần tôi phụ gì không?”
Tức nhiên là hắn sẽ nói “Cậu không làm vẫn tốt hơn”
“Nè, ông đây biết làm đấy, anh đừng có khinh thường” anh bỉu môi tay cầm lên một củ cà rốt được gọt vỏ sạch đặt lên thớt tay phải cầm dao ngượng ngịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-toi-khong-co-ngoc-a/954270/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.