Một giây sau không phụ lòng mong đợi của tác giả "A...cay quá, khụ khụ" mặt mày đỏ au, đầu như muốn bốc khói ho sặc sụa, may mà anh nhanh tay đưa cho cậu một chén canh đã nguội, cậu nhanh tay nhận lấy nó uống ực ực.
"Tôi cám ơn" cậu nhìn anh đầy cảm kích, cảm nhận tim của mình đang đập loạn tùng xèn.
"Đúng là ngu ngốc" không ăn cay được cũng không biết từ chối để thành ra cái bộ dạng này, anh vừa giận vừa đan xen một cảm xúc kì lạ không thể nói thành lời.
Lời nói quan tâm, lo lắng nhưng xuất ra từ miệng anh lại thành dạng gai gốc khó nghe.
Mọi người cũng bị cậu làm cho giật mình thấy cậu không có vấn đề gì mới thở phào, Còn Thiên Vũ cảm thấy vô cùng áy náy "Xin lỗi Tiểu Dư, tôi không biết cậu không ăn cay được!"
"Không sao, em vẫn bình thường không có gì hết" cái đầu nho nhỏ lắc đầu lia lịa.
Thiên Vũ hớn hở xoa xoa đầu nhỏ của cậu "Đúng là ngoan ngoãn, nhìn đâu cũng thấy đáng yêu"
"..."
Thiên Vũ ( ˜ ∆ ˜ )║tôi cảm thấy hàn khí mù mịt.
Từ khi cậu ăn uống bất tiện, mỗi lần dùng cơm đều nhờ sự trợ giúp của anh, có lẽ cũng trở thành thói quen, anh thản nhiên gắp cho cậu một miếng cá trưng tương đã sạch xương trong con mắt như nhìn sinh vật lạ của thằng bạn.
Thiên Vũ cho là ngày mai là ngày tận thế nên bạn anh, tên là Lâm Thành một kẻ cao ngạo, tính tình khó hầu hạ, chơi từ nhỏ anh ta chưa từng chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-toi-khong-co-ngoc-a/954264/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.