Biệt Lý nhìn bóng lưng của Văn Khúc, âm thầm sờ môi. Khi cô tỉnh dậy, quá chấn động, cô ngồi dậy quá vội, môi lướt qua lồng ngực của Văn Khúc.
Không ngờ Văn Khúc trông gầy yếu, nhưng ngực vẫn rất rắn chắc đó chứ.
U hồn của Song Song vẫn bay ra chiếm lấy tivi đầu tiên, cô ấy chỉnh kênh vô cùng thành thục, nữ chính đang ngửa cổ cãi ông chủ, rất trong sáng, không chút giả tạo.
Biệt Lý quay đầu đi đánh răng rửa mặt.
Song Song nghiêng đầu nhìn cô, ra vẻ bí ẩn nói: “Cô hôn cần đỏ mặt âu, tuôi bít mà.” (Cô không cần đỏ mặt đâu, tôi biết mà.)
Biệt Lý chợt cảm thấy chột dạ: “Cô biết cái gì?”
Song Song liếc cô: “Hai ngừi đang iu nhau!” (Hai người đang yêu nhau)
Suýt chút thì Biệt Lý nhảy cẫng lên, nhanh chóng nhìn về cầu thang, thấy không có ai cô mới yên tâm.
“Bà cô ơi, cô không thể ăn nói linh tinh được đâu.”
Song Song nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, sau đó đau lòng xót xa nhìn nữ chính mắng trời mắng đất, bênh vực kẻ yếu trong tivi, buồn bã nói: “Ngừi này có hải hiểu lăng trí tuệ hôn?” (Người này có phải thiểu năng trí tuệ không?)
Ôi trời, Biệt Lý bật cười, không ngờ Song Song cũng bắt đầu chê bai nữ chính thiểu năng trí tuệ rồi? Điều này quả thật không dễ dàng.
Kể từ sau khi chị gái ngực to gia nhập vào đoàn làm phim kia thì chưa từng trở về. Ban ngày Biệt Lý phải đi làm, ở nhà chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-phong-lam-viec-nhan-gioi/3380170/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.