Biệt Lý còn định lắm mồm thêm vài câu, điện thoại đã vang lên tiếng thông báo, cả WeChat và tin nhắn, cô vừa mở điện thoại, vừa nghiêm túc hỏi: "Tôi nghe Song Song nói cô không thoải mái?"
Phán Quan gửi WeChat, nhóm Diêm Vương mở họp, cho rằng biểu hiện lần này của cô rất đáng khen ngợi, đúng lúc giải quyết không ít phiền toái, hơn nữa còn tìm lại được chuông bắt hồn của địa phủ, thưởng cho cô hai nghìn tệ, coi như khích lệ.
Tin nhắn là thông báo nhận được hai nghìn tệ của ngân hàng.
Biệt Lý nở hoa trong lòng, sau khi chuyển cho viện phúc lợi một nghìn tệ, quay đầu nhìn Văn Khúc nói: "Tôi mời anh ăn bữa tiệc lớn nhé?"
Chị gái ngực to lấy chiếc quạt gọi cô, hỏi: "Cô có nghe tôi nói chuyện không?"
Biệt Lý giơ tay xoa đầu, cười hì hì, nói: "Nghe chứ, cô nói tình cờ gặp một đạo sĩ? Ngày nay vẫn còn đạo sĩ sao?"
Chị gái ngực to liếc mắt nhìn cô: "Cô nói xem?"
Biệt Lý không nói được, cô là công nhân viên chức, cũng không phải đạo sĩ.
"Không làm gì cô chứ?"
Chị gái ngực to tựa vào sô pha, bình chân như vại, nói: "Bị thương một chút, qua mấy ngày là ổn."
Vì thế khi Biệt Lý cùng Văn Khúc đi ra ngoài ăn tôm hùm đất trở về, thuận tiện mua thêm cho hai quỷ trong nhà không ít hương, nghe nói là hàng nhập khẩu từ Thái Lan, chữ viết bên trên cô cũng không biết.
Trước khi vào cửa, Văn Khúc hỏi cô: "Trước khi chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-phong-lam-viec-nhan-gioi/3376196/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.