Bảy giờ rưỡi, sắc trời đã sáng.
Biệt Lý ngẩng đầu nhìn trời, bi thương nhìn cảnh sát Trương, cô nói: “Thật xui xẻo.”
Dự báo thời tiết hôm qua còn nói hôm nay trời trong, hôm nay ra ngoài mới phát hiện là nhiều mây.
Thỉnh thoảng còn hơi râm.
Mặt trời như đứa bé hai ba tuổi tinh nghịch, một lát lại nhú đầu ra nhìn, xem xong lại nép về.
Cảnh sát Trương cũng cố gắng an ủi, Biệt Lý trả lời lạc quan, hai người ở trên xe cùng hy vọng về tương lai tốt đẹp.
Đáng tiếc xe vừa mới vào thôn, trưởng thôn vui vẻ đến đón hai người họ xuống xe, trong nháy mắt khi cửa xe vừa đóng lại, Biệt Lý và cảnh sát Trương đã bị người ta vây quanh.
“Các người muốn làm gì?”
Cảnh sát Trương sầm mặt, lạnh lùng quát vô cùng uy nghiêm.
Biệt Lý cũng trừng mắt theo.
Tuy nhiên, người dân trong thôn cũng không coi trọng họ, Tam Oa người vừa chết vợ lao tới phía trước, như thể cuối cùng cũng bắt được điểm sơ hở của hai người, trầm giọng hỏi: "Trong túi của các người có gì vậy?"
Mấy người nhìn chằm chằm túi của Biệt Lý.
Biệt Lý trở tay che lại, cười lạnh nói: “Sao nào? Lần đầu tôi thấy có người muốn tra hỏi cảnh sát đấy, các người muốn làm gì?”
Có mấy người hơi do dự, dù họ có nhiều người nhưng đối đầu với cảnh sát thì họ không chiếm lý, đến lúc đó bị bắt ăn mấy năm cơm tù thì lỗ rồi.
Biệt Lý lại nhìn trưởng thôn: “Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-phong-lam-viec-nhan-gioi/3376188/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.