Lý Tú Anh đứng lên, lưng vẫn còng xuống, trên khuôn mặt từng trải cũng không có nhiều biểu cảm, chỉ nhìn Biệt Lý nói: “Cô muốn nói gì, tôi nghe không hiểu.”
Biệt Lý nhéo nhéo ngón tay, không ngờ bà ấy đã nói ra cả quá trình nhưng bây giờ lại giả vờ mơ hồ.
“Dì nghe không hiểu cũng không sao, đêm hôm đó phòng bảo vệ giúp dì trốn thoát chắc chắn có thể nghe hiểu.”
Lý Tú Anh giương mắt nhìn cô, liếc nhìn khóe miệng cô rồi nói: “Ông ấy có thể nghe hiểu cái gì? Nửa đêm trực ban mà đi ngủ là phạm luật à?”
Có người động tay động chân vào thiết bị giám sát, đã điều tra được là xác sống ông chủ Diêu kia, bảo vệ trực ban vẫn nói đêm đó không có bất kỳ ai đi vào.
Không có chứng cứ, những mảnh vụn bánh bao dưới gầm giường cũng không thể chỉ ra Lý Tú Anh làm những chuyện này, tất cả chỉ là suy đoán và nghi ngờ.
Biệt Lý nghiêm mặt nhìn Lý Tú Anh đi ra ngoài, gió bên ngoài gào thét ùa vào, Lý Tú Anh quay đầu lại nhìn cô một cái rồi nói: “Tôi chỉ hối hận mình không ra tay sớm một chút.”
Lúc bà ấy khuất vào bóng tối, Biệt Lý bỗng nói: “Tôi không phải cảnh sát, tôi không quan tâm Giả Thành Nhân chết như thế nào, tôi cũng không tìm hiểu kỹ Lý Ái từng gặp phải chuyện gì, tôi chỉ muốn biết tiếng chuông dì nói là có thật hay không.”
Cô vẫn cho là xác sống lấy hồn phách của người khác dựa vào cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-phong-lam-viec-nhan-gioi/3362160/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.