Giờ làm đã hết từ khi nào, nhưng nó vẫn cố làm cho xong cái bản dịch thuật mà cậu kia giao. Hắn cũng về muộn, tưởng đâu chỉ còn một mình trong công ty, đến lúc đứng dậy mặc áo thì mới nhận ra đầu lấp ló ở cái bàn làm việc gần cửa.
Hắn nhìn rồi cũng không bận tâm mấy, sắp xếp mấy thứ linh tinh vào túi rồi cũng ra khỏi phòng. Đến khi ra gần tới cửa thì thấy nó vấn đang cố ghi chép lại. Tính đi luôn, nhưng không hiểu sao Jimin dừng lại và hỏi nó:
- Cô chưa về sao?!
Nó vì chăm chú quá nên không để ý mấy, phải đến khi hắn gọi to lần thứ hai mới lớ ngớ đưa mặt lên đáp:
- Hả?! Tôi sao?! À... Thật ra tôi tính dịch xong bản này rồi về, còn lại mấy trang nữa.
Hắn gật gật đầu rồi tiến đến cửa. Nhưng nó lại có chuyện muốn nói, nên xử lý luôn bây giờ hay sao?! Hiện tại cũng chỉ có hai người, nếu hắn ta có hét lên thì có không phải mất mặt gì nhiều.
- Khoan đã, giám đốc...
Hắn đang tính mở cửa, nghe thế thì liền quay lại nhìn. Hana căng thẳng đến độ cây bút trên tay cứ bấm liên tục, tạo ra tiếng '' tách tách...'' hơi khó chịu.
- Chuyện... Xe bus sáng hôm nay... Tôi... Không phải một người như anh nghĩ đâu.
- Người tôi nghĩ là sao?! - Hắn hơi nhíu mày.
- Tôi không có ý dựa anh lâu đâu, chỉ là... Hơi bất ngờ. Tại xe bỗng dưng...
- Không sao, tôi không phải kiểu người nghĩ nhiều gì đâu - Hắn cắt lời. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-oi/86082/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.