Rất lâu sau, Như Ý lại bị nóng đến mức không ngủ được nữa. Trong trạng thái mơ màng, cô lăn lộn một vòng, muốn tìm điều khiển để bật lên, nhưng tìm hoài vẫn không thấy, hơn nữa cảm giác như cái giường của cô hôm nay rộng hơn mọi ngày, còn êm nữa. Đúng lúc này, cô lại ngửi thấy mùi hương quen thuộc, ý thức tỉnh táo hơn một chút, từng ký ức lần lượt chạy qua đầu cô. 
"Đúng rồi! Mình phân hoá rồi! Nhưng lúc nãy đang ở nhà vệ sinh mà? Cái giường này là sao?" 
Như Ý bật dậy, hai mắt mở to nhìn xung quanh, rồi dừng lại trên người một nam nhân. Không khó để cô nhận ra, cái người vừa đẹp vừa cao, lại còn dùng ánh mắt gì đó để nhìn cô chính là giám đốc mới của bộ phận mình! Mà cô đâu biết rằng, bởi vì cô lăn lộn quá nhiều hoặc do tác động nào đó mà vạt áo của cô vẫn đang dính trên áo ngực, còn vị giám đốc nào đó lại cực kỳ hài lòng với cảnh tượng này. 
"Giám... Giám đốc..." 
"Tôi nghe." 
"Ý... Ý là..." 
"Hửm?" 
Như Ý hoang mang nhìn xung quanh, đầu cô vẫn còn rất choáng nên không thể phân tích được đây là tình huống gì. Làm sao cô lại ở nhà của một nam nhân chỉ vừa mới biết nhau? Còn chị San? Chị San không tới kịp sao? Chị San nhờ giám đốc cứu mình ư? Nhưng mà sao họ biết nhau chứ? 
Nhìn cô vẫn còn ngơ ngác nghĩ ngợi gì đó, Khải Phong liền đứng dậy đi đến trước mặt cô. Thấy cô lùi về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-oi-anh-co-thich-em-khong-/3721846/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.