Vào những ngày cuối đông, tiết trời càng lạnh giá hơn bao giờ hết, Diệp Ân lại quên béng đi mất cái lạnh thấu xương bên ngoài mà chạy ra khỏi khách sạn với bộ váy cưới cúp ngực cồng kềnh, phía sau còn có sự truy đuổi gắt gao của vệ sĩ.
Cho dù cô đã vứt đi đôi giày cao gót để chạy nhanh hơn, nhưng bàn chân trần đối diện với mặt đường lạnh cắt da cắt thịt sớm đã làm chân cô tê cóng, đến cuối cùng cô cũng không thể thắng nổi cái lạnh khắc nghiệt này mà ngã khụy.
Tình cờ vào đúng lúc đó, một chàng trai trẻ mặc chiếc hoodie màu xám tro, đội mũ, đang đi hướng ngược lại liền đưa tay ra đỡ lấy cô, cũng nhờ vậy cô mới không bị ngã nhào.
Chưa kịp nghĩ đến việc phải cảm ơn, phản ứng đầu tiên của cô là ngay lập tức ngoảnh đầu, cặp mắt nhíu lại đầy lo sợ khi nhìn thấy bóng dáng của những tên vệ sĩ sắp đuổi kịp đến, nhưng chân cô đã không còn chút cảm giác nào nữa.
Hết cách, cô chỉ đành nhờ vả chàng trai vừa vô tình cứu mình. Cô đưa mắt nhìn lên vô cùng khẩn thiết.
"Giúp tôi, đưa tôi đi, đừng để bọn họ bắt được tôi."
Chàng trai nhẹ liếc mắt nhìn những người áo đen phía trước mặt, rồi nhìn xuống đôi mắt cầu khẩn có phần gấp gáp của cô. Nhưng ngược lại, thái độ của anh lại rất vô tư, từ tốn đáp lại.
"Giúp cô thì tôi được lợi gì chứ?"
Nhìn những tên vệ sĩ đang cách mình chỉ còn chừng mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-muon-nam-keo-tren/3003103/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.