Căn nhà lại trở về sáng trưng khi đèn được bật trở lại, tâm trạng của Diệp Ân vẫn chưa bớt cáu gắt, cô lấy trong túi xách ra một phong bì dày đã chuẩn bị sẵn, đặt nó lên bàn rồi nói.
"Đây là thù lao làm việc hôm nay của cậu, cậu nhận đi, nếu không đủ tôi có thể đưa thêm."
Thời Phong nhìn chiếc phong bì, gương mặt vẫn bình bình ổn ổn, trông anh không có vẻ gì là thèm muốn.
"Tôi không bảo chị trả công cho tôi bằng tiền."
Diệp Ân nghe xong, ngay tức khắc sắc mặt nhăn nhó khó hiểu.
"Không muốn tiền thì cậu muốn thứ gì?"
Thời Phong chăm chú nhìn cô, vô tình nhìn thấy trên môi cô xuất một vết nứt mới vẫn còn đang rỉ máu và cả chằng chịt những vết đỏ trên người, đôi mắt anh có chút dao động, nhưng sau đó liền quay sang hướng khác, dáng vẻ hờ hững đáp lại.
"Thứ gì thì tạm thời tôi chưa nghĩ đến."
Diệp Ân thở hắt ra một hơi mệt mỏi rồi ngả lưng dựa vào sofa, mắt nhắm, đầu ngửa lên trần nhà, cô hiện tại không muốn suy nghĩ nhiều, nên cũng dễ dàng thỏa hiệp.
"Sao cũng được."
Thời Phong lại nhìn cô, lúc này đã bằng ánh mắt công khai không sợ bị phát hiện. Nhìn thấy tóc cô vẫn chưa kịp khô hẳn, nước từ tóc làm ướt cả vai áo, nó làm anh chẳng thể đứng yên mà bước vòng ra sau sofa, nhẹ nhàng cầm lên chiếc máy sấy tóc màu hồng nhạt mà cô mua, cắm phích vào ổ điện.
Động tác nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-muon-nam-keo-tren/3003088/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.