Chiếc xe hơi chạy vào con hẻm tối tăm rồi dừng lại trước một khu chung cư cũ, nó đậu dưới ánh đèn leo lét cứ chớp nháy liên tục cũng đã mấy tiếng đồng hồ rồi.
Diệp Ân ngồi bên trong xe, đưa mắt nhìn lên phía trên cao kia, hướng về căn hộ nhỏ mà cô đã một thời gian rời xa. Ánh nhìn vấn vương lưu luyến như cô đã gắn bó với nơi đó rất lâu vậy, thực tế lại chỉ là vài ngày ngắn ngủi ở nhờ.
Nhưng so ra, những ngày ở đây cô không cảm thấy cô đơn nhàm chán bằng căn nhà hiện tại mình đã dọn ra ở riêng, ít ra ở nơi này cô có được cảm giác chờ đợi ai đó trở về.
Không gian bên ngoài tịch mịch, có vài tiếng côn trùng kêu, bên trong xe lại có tiếng cô thở dài.
Cô nhìn đồng hồ, rồi lại đưa mắt nhìn lên, cả khu chung cư đều tối hù cứ như bị bỏ hoang vậy, hoàn toàn không nhìn ra được bên trong mấy căn hộ có sáng đèn hay không? Làm cô cứ đắn đo chần chừ.
"Cậu ấy đã về chưa?"
"Mình có nên lên đó xem không? Mình có thể vào nhà, mình có chìa khóa mà..."
"Nhưng… gặp cậu ấy rồi mình sẽ nói gì đây? Nên bịa ra một lý do gì đó để gặp chứ nhỉ?"
Diệp Ân suy nghĩ đến mức vò đầu bứt tóc, lòng cứ bồi hồi nhấp nhổm không yên hệt như cảm giác lo lắng trước khi đi phỏng vấn xin việc vậy, nếu không chuẩn bị cho kỹ, đến lúc phỏng vấn lại đơ miệng ra không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-muon-nam-keo-tren/3003025/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.