Nơi căn phòng nào đó có ánh đèn ngủ vẫn còn làm sáng một gian phòng , cô gái bị ngất đi đang nằm êm ấm trên mệm , miệng có ý cười như rằng cô đang mơ thấy gì đó . Chỉ có người đàn ông kia đang ngồi trên ghế tựa màu vàng nhạt , chân bắt chéo , hai tay khoanh lại ánh mắt vẫn một mực chung thủy nhìn từng hành động của cô gái nhỏ kia .
Mỗi cái trở mình của cô là một lần thêm nhăn đôi mày đẹp của hắn . Cơn mê như đã hết , Viên Viên có chút lờ mờ tỉnh dậy , cái đầu tiên cô thấy là cái trần nhà có vài miếng vải bắt ngang , nó làm cô nhíu mày không biết là thứ gì cho đến khi đôi mắt cô từ từ rõ hơn .
Cái rèn này trong rất quen , Viên Viên dùng tay để lên cái đầu nhức bưng bưng của mình thật khó chịu làm sao . Con người kế bên theo dõi từng động tác của cô.
_ Cô tỉnh rồi sao ? - Thanh âm vẫn lạnh như thường dù rằng nó là một câu thăm hỏi .
Viên Viên lúc này mới tỉnh hoàn toàn với tiếng nói này , tiếng nói đã làm cô hoản sợ lúc này , thủ thế võ trước rồi tính , cô ngồi dậy thật mau lách thật mạnh vào bên kia cái giường rồi tự ép mình vào một gốc , càng xa càng tốt .
_ Cô thật to gan cô có biết không ? - Nghiêm Khanh lúc này mới chính xác lên tiếng .
_ Anh ? Anh là ai ? - Viên Viên cố nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-anh-da-sai/113026/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.