Anh lùa con mèo trước mặt đang kêu meo meo sang một bên, nói: “Vì chúng tôi đã hợp tác với cậu, tổng biết tập thấy chúng ta làm việc với nhau tương đối thuận lợi và dễ dàng, cho nên mới đề cử tôi làm nhiếp ảnh gia cho cậu vào buổi chụp hình sắp tới, cậu thấy thế nào?” 
Mục Mục hỏi xong thì ngồi đợi phản hồi của Lăng Miêu, lúc này mới để ý tới biểu cảm của y, nhìn kỹ một chút, sẽ phát hiện ánh mắt của Lăng Miêu có phần kỳ dị, trong không khí như phảng phát ánh điện két rẹt phát tới tứ cặp mắt ấy. 
“… Miêu Nhi?” 
“Ừ?” 
“Ý kiến của cậu…” 
“A,” Lăng Miêu nhớ tới ngày đó đụng phải vách tường, liền nói, “Để tôi suy nghĩ một chút.” 
“Ừm.” 
“Được rồi, tôi đã suy nghĩ kỹ, tôi không có ý kiến.” 
Mục Mục: “…” 
“Sữa gừng cùng nước khoáng của hai vị đây.” 
Người phục vụ khi mang đồ uống tới nơi thấy cảnh tượng này cũng hết hồn. 
“Hai người có cần tôi đuổi đám mèo đi không?” Coi như là quán cà phê mèo, thế nhưng giờ cũng nhiều khách đang lui tới ăn uống, dùng cơm trưa, chí ít cũng phải có vài con chạy qua chạy lại đi chứ. 
Lăng Miêu: Cần. 
Mục Mục: “Không cần, cảm ơn.” 
Lăng Miêu: Hừ ==# 
“Vậy mời hai vị dùng nước.” 
Điện thoại di động của Mục Mục chợt vang lên: “Vô ý quá, tôi có thể nhận một cuộc điện thoại được không?” 
Lăng Miêu đưa tay tỏ ý cứ tự nhiên, Mục Mục đi ra người. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-dinh-mot-loai-thuc-vat-moi-tu-dai-xuan-duoc-dich-nam-nhan/2961508/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.