Tiêu Niên thật sự không biết việc cậu đến đây còn mang hàm nghĩa này.
Lần này, cậu sướng muốn chết luôn.
Với bối cảnh tràn đầy hoa tươi thế này, trong khoảnh khắc, Tiêu Niên rất muốn khen thế giới này thật xinh đẹp.
Trong lúc trò chuyện, hai người cũng đến trước cửa, Lục Tri Chu vừa mới vươn tay ấn chuông cửa, tiếng chuông còn chưa kịp dứt, cửa đã được mở ra từ bên trong.
“Anh họ!” Từ bên trong thò ra một cái đầu: “Em ở trên lầu nhìn thấy anh đến rồi.”
Lục Tri Chu rõ ràng không biết người nọ cũng ở nhà bà nội, nghi hoặc hỏi: “Sao em cũng tới?”
Người gọi Lục Tri Chu là anh họ cười cười: “Bà ngoại nói giữa trưa anh sẽ tới, cho nên em cũng tới.”
Lục Tri Chu: “Không đi làm sao?”
Em họ: “Cơm nước xong rồi đi, tới kịp.”
Tiêu Niên thoáng đánh giá một chút, cậu em họ này trông cũng khoảng tuổi cậu.
Cậu ta chào hỏi Lục Tri Chu xong liền hơi nghiêng người nhìn Tiêu Niên, cũng hỏi Lục Tri Chu: “Anh họ, học sinh của anh à?”
Tiêu Niên ở phía sau ‘phụt’ cười một tiếng, vừa lúc Lục Tri Chu cũng quay đầu lại, hai người liếc nhau, Tiêu Niên liền cười trả lời cậu em họ: “Đúng vậy, tôi là học sinh của anh ấy.”
Cậu em họ ‘ồ’ một tiếng, nhưng cũng không nghi ngờ chút nào, cũng bước ra cùng Tiêu Niên chính thức gặp mặt.
Nhưng tay phải còn chưa kịp vươn ra, cậu em họ đột nhiên ‘a’ một tiếng: “Tiêu Niên?”
Tiêu Niên hít nhẹ một hơi, nhìn cậu em họ từ trên xuống dưới, trong đầu căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/978847/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.