Nói chuyện phiếm với Tiểu Minh cũng không thể giảm bớt triệu chứng nóng lên toàn thân của Tiêu Niên.
Cậu thậm chí cảm giác cổ muốn chảy mồ hôi.
Vì để tránh chảy mồ hôi, Tiêu Niên trước đặt điện thoại qua một bên, sau đó nhẹ nhàng xốc chăn bên cậu lên.
Rõ ràng động tác này không lớn, nhưng còn chưa kịp xốc chăn lên, Lục Tri Chu bỗng nhiên vươn cánh tay tới.
Tiêu Niên lập tức dừng lại, cũng chợt ngừng thở.
Trong bóng đêm, cậu nhìn cái bóng của cánh tay lướt qua thân trên của cậu, giữ lấy bờ vai của cậu, kéo cậu lại gần.
Lục Tri Chu còn nói: “Đừng đi.”
Đột nhiên bị ôm, Tiêu Niên chẳng dám cử động chút nào.
Chờ hô hấp đã vững vàng, Tiêu Niên mới nhỏ giọng hỏi: “Lục Tri Chu?”
Lục Tri Chu không có phản ứng.
Tiêu Niên liếm liếm môi, hỏi lại: “Tỉnh à?”
Lục Tri Chu vẫn là không trả lời.
Lục Tri Chu vừa làm vậy, cả người Tiêu Niên càng nóng.
Nghĩ người này còn đang trong mộng, Tiêu Niên liền tiếp tục xốc chăn lên.
Nhưng cậu vừa nâng tay lên, Lục Tri Chu lại dùng sức ôm lấy cậu.
Tiêu Niên nắm chăn suy nghĩ trong chốc lát, thử nói một câu: “Em không đi.”
Những lời này vô cùng hiệu quả, cánh tay Lục Tri Chu rõ ràng không còn dùng sức như vậy nữa.
Tiêu Niên nhấp môi cười khẽ: “Em thấy hơi nóng, anh để em vén chăn lên một chút, được không?”
Nói xong, căn bản không cần Tiêu Niên ra tay, Lục Tri Chu đã tự giúp Tiêu Niên vén chăn lên.
Không vén lên nhiều lắm, chỉ đến bên eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/978844/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.