Một tiếng “bảo bối” này của Lục Tri Chu thật sự làm Tiêu Niên rất hưng phấn.
Hưng phấn thật lâu.
Chờ đến lúc tắm xong rồi, cậu vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Lúc đang sấy tóc, Tiêu Niên nhìn chính mình trong gương, bắt đầu mơ tưởng hết bài này đến bài khác.
Tóc cậu ngắn, nhưng lại rất mềm, cho nên sấy tóc rất nhanh khô.
Nhưng hôm nay cậu cứ ngẩn người, tóc khô rồi cậu vẫn hồn nhiên không biết, vẫn cầm máy sấy thổi qua thổi lại trên đầu, động tác máy móc không có ý nghĩa.
Mãi đến khi thổi lâu lắm, cũng cảm giác được cái nóng, cậu mới kéo suy nghĩ trở lại địa cầu.
Cậu xít xoa một tiếng, xoa xoa chỗ tóc bị tàn phá kia, lại cất máy sấy về chỗ cũ.
Vừa rồi gọi điện thoại, Lục Tri Chu gọi ‘bảo bối’ xong, Tiêu Niên nằm trên sô pha, cả người tê dại hồi lâu.
Mãi đến khi Lục Tri Chu ở bên kia hỏi: “Đâu rồi?”
Tiêu Niên mới lập tức ngẩng đầu: “Đây.”
Lục Tri Chu cười cười: “Đi tắm được chưa?”
Tiêu Niên: “Được rồi.”
Nói xong, cậu lại thêm một câu: “Bảo bối của anh đi tắm đây.”
Sau đó, cậu không cho Lục Tri Chu cơ hội lên tiếng, lập tức cúp điện thoại.
Lại lần nữa cầm lấy điện thoại, trên màn hình lại là tin nhắn của Lục Tri Chu.
Là một tấm ảnh, không có giải thích gì đặc biệt, chỉ có một câu: “cảnh đêm ở thành phố W.”
Tiêu Niên lập tức tắt điện thoại, trực tiếp ném qua một bên, cũng hung tợn mà nhìn chằm chằm nó.
Cậu cảm thấy nhất định là cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/978840/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.