Khu vực đậu xe của tiểu khu Lục Tri Chu ở được tách riêng ra một chỗ, cho nên sau khi đỗ xe xong, mọi người đều phải đi qua một con đường nhỏ, bảo là để mọi người thưởng thức cảnh đẹp của tiểu khu.
Bước xuống xe, phòng làm việc của Tiêu Niên cũng gửi tới cho cậu bảng sơ lược thông tin cá nhân, Tiêu Niên cẩn thận kiểm tra một lượt xong lại lướt về phần đầu trang, phóng đại ảnh chụp của mình.
“Anh nhìn nè.”
Tiêu Niên đưa điện thoại tới trước mặt Lục Tri Chu, giọng điệu khoe khoang.
Lục Tri Chu nhìn ảnh chụp: “Oa, soái quá.”
Tiêu Niên liếc mắt nhìn Lục Tri Chu, thu điện thoại về: “Lục Tri Chu tiên sinh, bình thường em khen anh thế nào?”
Lục Tri Chu cười cười, bắt lấy cánh tay của Tiêu Niên, cẩn thận ngắm nhìn bức ảnh: “Thầy Tiêu soái thật, bức ảnh này cũng vì có thầy Tiêu mà trở nên sinh động hơn nhiều, anh lớn tới giờ cũng chưa thấy tấm ảnh nào đẹp như vậy đó.”
Lục Tri Chu nói xong, Tiêu Niên ngửa đầu cười to.
Tiêu Niên có thể không hiểu sao, Lục Tri Chu chính là đang bắt chước cậu.
Nhưng mà, bị Lục Tri Chu dùng giọng điệu đứng đắn nói ra như thế, sao lại nghe có vẻ âm dương quái khí vậy nhỉ.
Tiêu Niên thu điện thoại về: “Biết thầy Tiêu vừa soái vừa ngầu là được rồi.”
Lục Tri Chu tiếp tục nịnh nọt: “Anh biết hồi giờ mà.”
Tiêu Niên nhướng mày: “Có phải là rất vinh hạnh vì có thể quen biết em đúng không?”
Lục Tri Chu nét mặt vô cùng chân thành: “Vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/978825/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.