Lục Tri Chu lại cười.
Kiểu cười thế này, Tiêu Niên đã nghe thấy rất nhiều lần, thường xuyên xuất hiện sau khi Tiêu Niên làm chuyện gì đó khác với bình thường, Lục Tri Chu sẽ cười lên tiếng, xen lẫn giữa buồn cười và cười nhạo.
Tiêu Niên nhịn sao được?
Vừa lúc, Lục Tri Chu xoay mặt cậu lại, người này còn dựa gần cậu như thế, Tiêu Niên liền ngửa đầu ra sau, trực tiếp hôn lên môi hắn.
Chỉ hôn một chút liền rời đi, sau đó nhìn Lục Tri Chu nhướng mày, còn chưa đã thèm mà liếm liếm môi của mình.
“Lão công ~” Tiêu Niên mềm không chịu được.
Gọi lão công chẳng phải đơn giản sao.
Lục Tri Chu thoáng cúi đầu xuống, nhưng vì ngược sáng, nên đôi mắt cũng trở nên tối tăm.
Tiêu Niên lập tức cảm giác không ổn.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Lục Tri Chu liền xoay người cậu lại chính diện, đè ở trên cửa.
Động tác này trông rất tùy ý, nhưng thật sự thì, Tiêu Niên căn bản không thể động đậy.
Giờ phút này, xung quanh Tiêu Niên đều là mùi hương mà cậu ngửi được ở trong phòng Lục Tri Chu lúc trước, say lòng người đến lạ, mà Lục Tri Chu vẫn dùng một bàn tay trói chặt hai cổ tay Tiêu Niên, đặt ở trên đầu Tiêu Niên.
Một cái tay khác thì cách một lớp áo sơmi ôm lấy eo Tiêu Niên.
“Chơi vui không?” Lục Tri Chu cúi đầu nhìn vào mắt Tiêu Niên, lại hỏi một lần.
Ánh mắt Tiêu Niên rất là khiêu khích: “Chơi vui nha.”
Cậu nói xong còn dùng chóp mũi cọ lên cằm Lục Tri Chu: “Không chơi vui sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/236137/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.