" Phập " Con dao găm liền nhắm thẳng phía hắn đâm tới. Ngôn Dực há hốc, mắt mở to nhìn vị quản gia.Dao găm rơi xuống mặt đất lạnh lẽo phát ra tiếng kêu chói tai đến thê lương, máu không ngừng chảy xuống mặt đất từng giọt từng giọt
Ngôn Dực trợn mắt nhìn người mà mình tin tưởng nhất :
-" Ông ...ông ...tại sao " Hắn cắn răng, tay ôm chặt vết thương ở bụng để máu không chảy ra, chiếc áo sơ mi trắng giờ đây đã nhuộm màu đỏ rực
-" Cậu còn nhớ chàng trai cậu đã giết lúc cô Kiều Nghiễm bỏ trốn chứ "
-" Thì sao ?" Hắn khó khăn mở lời, máu chảy ra mỗi lúc một nhiều . Bàn tay hắn không đủ để bịt miệng vết thương, máu từ đó bắt đầu chảy xuống mặt sàn tạo thành một vũng đỏ tươi . Thân thể hắn đứng không vững nữa, cả cơ thể muốn ngã khụy xuống mặt sàn
-" Đứa trẻ vô tội mà cậu đã nhẫn tâm giết, nó là con tôi "
-" Là do hắn tự chuốc lấy cái chết, hắn cùng cô ta bỏ trốn " Giọng nói hắn bắt đầu điềm tỉnh chở lại, điều chỉnh nhanh lại nhịp thở , giọng nói hắn vẫn đều đều chậm rãi
-" Ngôn Dực, cậu bị điên rồi, cậu xem mạng người là cỏ rác sao. Đó là mạng người "
-" Vậy sao..." Hắn ngước khuôn mặt mình lên đối diện ông ta, môi bạc khẽ nhếch lên thành một nụ cười ma mị
Vị quản gia nhìn thấy thì sợ hãi, sau lưng bỗng chốc lạnh như tờ, không gian bây giờ im lặng đến đáng sợ :
-" Tôi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam/466396/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.