Sau khi bọn trẻ đi rồi , Hoắc Kiều Trương và bà Ngôn cùng nhau ngồi nói chuyện cười đùa vui vẻ , Ngôn Trực bị cho ra rìa thì tức giận , khuôn mặt đen hơn đít nồi , đôi mắt thì liếc nhìn Hoắc Kiều Trương một cách đáng sợ Mặc kệ cái liếc của Ngôn Trực , bà Ngôn và Hoắc Kiều Trương có vẻ nói chuyện rất hợp nên nói rất rôm rả Sau khi bị Ngôn Hi kéo ra vườn , Ngôn Dực không khỏi bực mình, vội cốc nhẹ đầu cô một cái : -" Cái con nhỏ này , hồi nãy còn chưa chào ai đã chạy ùa ra đây " Ngôn Hi tự nhiên bị cốc oan đương nhiên tức giận quyết chí trả thù , bèn dùng tuyệt chiêu " Dương nhất nhéo " của mình , nhéo mạnh vào bắp tay của Ngôn Dực Ngôn Dực bị nhéo bất thình lình hét lớn : -" A a đau quá đau quá , bỏ ra tin tao mét mẹ không con nhỏ này " -" Plè plè plè , sợ quá cơ , mét mẹ mét mẹ " -" Cái con nhỏ này , nay ăn gan trời rồi " Ngôn Hi bị chửi tất nhiên sẽ không chửi lại rồi , so về lí lẽ cô chắc chắn không cãi lại anh nhưng về hành động cô chắc chắn hơn Cô giơ tay còn lại nhéo mạnh vào ngực anh sau đó liền bỏ chạy thật nhanh còn không quên hét lớn : -" Ngôn Dực anh là đồ ngốc" Kiều Nghiễm đứng bên cạnh chứng kiến nãy giờ một màn đối thoại cân tài cân sức liền không khỏi phì cười Cô cười tươi một cách rạng rỡ khiến cho chỗ nhéo của anh đau cỡ nào cư nhiên cũng hết đau mất -" Hai người có vẻ yêu thương nhau quá nhỉ " Kiều Nghiễm bên cạnh không ngừng trêu đùa anh -" Kh...Không Không có , như chó với mèo vậy " -" Cứ gọi em là Kiều Nghiễm " -" Anh...Anh... Cứ gọi anh là Ngôn Dực hoặc Dực Dực cũng được " Nghe tới đây cô không khỏi phì cười : -" Dực Dực sao , Dực như thế lào " -" À không ... Dực như ..." Ngôn Dực bối rối trước câu hỏi của cô -" Em đùa thôi , em có thể xem anh như anh trai được không ! Từ nhỏ mẹ em mất sớm trong nhà chỉ có mình em với vú nuôi , ba em thì đi làm suốt , căn nhà to lớn thế này đôi khi lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo" -" Được Được chứ , anh là anh trai còn Ngôn Hi sẽ là em gái em " -" Vậy thì tốt quá " Kiều Nghiễm cười trong sung sướng cô cuối cùng cũng có anh trai và em gái rồi Nói chuyện một lúc thì tiếng ông Hoắc Kiều Trương kêu lớn : -" Kiều Nghiễm , Ngôn Dực và Ngôn Hi nữa mau vào ăn cơm " Ngôn Hi đang chơi đùa bên hồ bơi nghe tới vào ăn thì liền lao nhanh vào như một cơn gió Trong bữa cơm đó tiếng nói chuyện của ba đứa trẻ rôm rả , tiếng nói cười vui tươi khúc khích , tiếng trò chuyện to nhỏ giữa bà Ngô và ông Kiều cũng diễn ra sôi nổi Ngôn Trực lại một lần nữa bị cho ra rìa , cơn dấm chua đến đỉnh điểm khi : - " Bà Ngô dạo này nhìn bà thật trẻ trung và xinh đẹp , haha nếu hồi đó tôi tỏ tình bà trước Ngôn Trực thì chắc bây giờ ta đã hạnh phúc " -"Haha thật sao ! " -" Thật chứ , bà càng ngày càng đẹp ra " "Bùm " thùng dấm chua Ngôn Trực đã vỡ ra : -" Tất cả mau bước ra xe chúng ta đi về " -" Ơ sao vậy ba , con còn chưa ăn xong " Ngôn Hi ấm ức nói -" Ông xã anh sao vậy " -" Đúng đó , bà Ngôn nói đúng , anh cảm thấy không khỏe sao " Hoắc Kiều Trương không biết mình đang đổ dầu vào lửa Trong đầu Ngôn Trực giờ chỉ còn " Bà Ngô bà thật xinh đẹp , nếu hồi đó tôi tỏ tình , bà Ngô nói đúng đấy " Một tiếng bà Ngô hai tiếng cũng bà Ngô , đúng là muốn chọc anh tức điên mà : -" A a NHANH LÊN TẤT CẢ MAU BƯỚC RA XE " Không gian im lặng phăng phắc , bà Ngôn liền quay sang ông Kiều nói phá vỡ bầu không khí : -" Ông Kiều cũng trễ rồi , thôi chúng tôi về đây hẹn khi khác gặp lại " Còn có khi khác nữa sao , Ngôn Trực tức đến nỗi hận mắt mình không thể biến thành lửa đốt cháy tất cả tên nào ve vãn vợ anh [...]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]