Phía dưới vẫn không ngừng luận động liên tục, cơ thể Sơ Sênh đã trở nên mỏi nhừ. Tuy nhiên, Ngạn Bách Ngôn dường như vẫn chưa hề có ý định dừng lại. Anh đem cô lật úp xuống phía dưới, sau đó tiếp tục tiến sâu vào bên trong. Ở tư thế này, vật cứng rắn của Ngạn Bách Ngôn càng được siết chặt hơn, động tác ra vào tăng thêm nhịp dần dần.
- Chẳng… chẳng phải anh nói…
Sơ Sênh thở không ra hơi, chỉ có thể phát ra những tiếng đứt quãng. Bàn tay ôm eo từ phía sau của Ngạn Bách Ngôn vẫn không ngừng mơn trớn vùng ngực đẫy đà của cô, ngay cả những giọt nước mưa đọng trên tấm lưng nõn nà đều bị anh liếm sạch.
Tiếng nói của Ngạn Bách Ngôn trở nên trầm khàn. Anh cúi đầu hôn lên sau gáy cô, hổn hển đáp:
- Anh đã nói gì, Sênh!
- Chỉ… chỉ một lần! Anh thất hứa, anh làm con chó! A…a… Mau buông em ra!
Sơ Sênh chưa dứt lời, đằng sau bỗng tăng nhịp, dồn dập tấn công cô. Ngạn Bách Ngôn vẫn giữ tư thế ở trong Sơ Sênh, đem cô đặt ngồi lên đùi mình, tiếp tục xâm chiếm hết lần này tới lần khác. Khung cảnh hoan ái cuồng si dưới cơn mưa rừng tí tách, càng làm tăng thêm sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ cực độ của Ngạn Bách Ngôn.
- Gâu! Gâu! Gâu!
Ngạn Bách Ngôn khẽ cười, chẳng hề do dự liền phát ra ba tiếng. Sơ Sênh lập tức cứng đờ, không nghĩ Ngạn Bách Ngôn lại tráo trở như vậy. Chờ tới khi cô mệt mỏi rã rời, hai đầu gối chân đánh vào nhau run lên bần bật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/215499/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.