“Vân Nãi, xuống ăn cơm nào !”
“Dạ”
Vân Nãi từ trong phòng nghe tiếng gọi của Thanh Tiêu - mẹ cô bèn tức tốc chạy ra ăn cơm. Cô cũng vừa mới kết thúc cấp 3 vào tuần trước. Vân Nãi luôn ước mơ trở thành một thư ký văn phòng tài năng, nhưng hoàn cảnh thì không cho phép cô thực hiện ước mơ đó.
Mười năm nay Vân Nãi sống cùng với mẹ cô. Cha cô đã đi biệt tăm khi cô chỉ vừa mới 8 tuổi. Hơn chục năm vắng hơi ấm tình thương yêu của một gia đình đầy đủ, Vân Nãi luôn tự nhủ lòng mình phải thật mạnh mẽ, cố gắng đi làm sớm để kiếm tiền trang trải cho gia đình. Một gia đình hai người sống nép mình trong một căn nhà nhỏ giữa thành phố T đông đúc, tuy không khá giả nhưng luôn tràn ngập hạnh phúc.
“Con mời mẹ ăn cơm !”
Vân Nãi bưng bát cơm vừa xới đưa cho mẹ, hôm nay bữa trưa có món thịt gà hầm cà rốt - món khoái khẩu của cô từ bé.
“Rầm”
Miếng gà chưa kịp gắp đã bị văng ra ngoài mâm. Thanh Tiêu hoảng hốt nhìn cánh cửa chính bị đạp bay, một đám người mặc áo đen bước vào.
“Bịch”
Đám người đó ném một người đàn ông đang bị trói bằng dây da lên trước mặt hai mẹ con Vân Nãi, chưa kịp hoàng hồn chuyện gì đang xảy ra thì trong đám bước ra một người đàn ông cao lớn mặc áo vest đen cực kỳ cuốn hút. Khuôn mặt anh ta nghiêm nghị, lạnh lùng. Đôi mắt đen nhánh khi nhìn vào làm người ta lạnh sống lưng như muốn gϊếŧ người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/215469/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.