“Thưa Lục tổng, đây là toàn bộ manh mối về kẻ đã gài bom vào trong xe của ngài.”
Lục Dương thảnh thơi nhấp một ngụm trà, vươn tay nhận lấy tệp giấy từ trợ lý Phong Khê.
Hắn vừa uống vừa chăm chú nhìn vào những dòng chữ trên giấy, nhếch mép cười.
“Tưởng thủ đoạn tinh vi lắm cơ, ai ngờ còn kém hơn cả con chuột nhắt !”
***
“Khốn khiếp, tại sao nó chết rồi cũng không yên nữa ?”
Hàn Mễ tức tối đập tay lên bàn, một mặt giở giọng ngon ngọt dỗ dành Hàn Nhi bên cạnh.
Từ khi bị Vân Nãi chơi một vố đau, cô ta không còn mặt mũi nào để đến Lục gia đòi nợ về cái thai giả nữa.
Hàn Mễ đã tốn bao nhiêu tiền bạc để thực hiện thành công vụ cháy xe này, nhưng giờ đây lại trở nên công cốc.
Ông ta muốn lật đổ Lục Thị, đồng thời làm bẽ mặt Lục gia, ai mà ngờ lại bị vợ Lục Dương bẻ ngược tình thế.
“Rầm”
Hai cánh cửa chính mạ vàng đột nhiên mở toang ra. Bên ngoài chỉ có duy nhất bóng dáng hai người đàn ông, ngoài ra mấy tên bảo vệ đã nằm sấp toàn bộ dưới sàn nhà.
“Chào giám đốc công ty Q nhé ! Lâu quá mới gặp !”
Lục Dương tháo chiếc kính râm ra, không quên vuốt tóc một cái.
Thấy Lục Dương bằng xương bằng thịt trước mặt, Hàn Mễ cùng Hàn Nhi đều run rẩy lùi về phía sau, miệng ú ớ không dám thốt lên một câu nào.
“Nói gì đi chứ ? Tôi đến thăm là phải mừng !”
“Mày…mày chết rồi mà ?”
Hàn Mễ lấy hết can đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/1168542/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.