—
Cuối tuần này hơi nhàm chán, điện thoại cũ mới đổi không tốt bằng cái trước đây, hoàn toàn không thể xem được khóa học cơ khí một cách bình thường, lag đến nỗi ngay cả Ôn Nhiên cũng mất sạch kiên nhẫn, chỉ có thể tự vẽ tranh, đọc sách và luyện đề.
Tài xế nhà họ Cố đến đón đúng giờ đưa cậu đến bệnh viện thay thuốc, vết thương trên mu bàn tay đã lên mày mỏng, không còn đau lắm nữa.
Bây giờ Ôn Nhiên chỉ mong được đến trường, mặc dù những ngày đi học cũng đơn điệu như lúc nhập viện, nhưng lúc nhập viện là đau đớn một cách đơn điệu còn đến trường thì chỉ có mỗi đơn điệu thôi, đối với cậu mà nói đã là rất đáng trân trọng rồi, ít nhất có thể tự do xả hơi.
Bạn cùng bàn của cậu là một omega tên là Đào Tô Tô, xinh đẹp nhưng lại nói nhiều, kể từ ngày đầu tiên Ôn Nhiên vào lớp ngồi vào vị trí xong thì nhỏ gần như chưa bao giờ ngừng nói, xởi lởi lôi kéo Ôn Nhiên tán thưởng bộ nail đẹp đẽ của nhỏ, cấp bậc game đáng kinh ngạc, con trăn hoàng gia nuôi trong phòng và con chuột túi nuôi trong trang viên nhà mình.
Hơi thở người sống hướng ngoại tràn trề sức sống như vậy khiến cho đôi khi Ôn Nhiên có hơi không chống đỡ nổi, giống như ánh sáng mạnh của vụ nổ hạt nhân bất ngờ bắn xuống mương, khiến cho lũ chuột cống không có chỗ lánh nạn.
Thỉnh thoảng Ôn Nhiên cũng sẽ bắt gặp Lục Hách Dương ở trường, anh hay đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-trong-dem-dai/3616356/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.