Chương 63: Lời thật lòng
—
Biển lớn xanh là bầu trời của cá, trẻ nhỏ ngủ mơ trong những đám mây.
Tảo biển là chiếc gối mềm mại, ánh trăng là ngọn đèn xa xôi.
"Dì ơi, tại sao con lại tên là Tiểu Thụ vậy ạ?"
"Bởi vì lúc con được bế đến đây đúng lúc là Tết trồng cây (*)."
(*) chữ "Thụ" trong Tiểu Thụ nghĩa là cây, chắc mọi người cũng biết rồi nhưng nhắc lại cho chắc =)))) Theo như mình tra thì Tết trồng cây của Trung Quốc là vào ngày 12/03, nếu ngày đó được xem là sinh nhật của bé Cây luôn thì ẻm lớn hơn anh Cố tầm 8-9 tháng lận nhoa đừng có rỡn 😤
"Thế ba mẹ con là ai vậy?"
"Dì cũng không biết nữa, các bạn nhỏ ở chỗ này của chúng ta đều chưa tìm được ba mẹ, con ngoan nhé, chưa biết chừng sẽ có một ngày đợi được họ thôi."
"Người mà con đợi được... sẽ là ba mẹ của con chứ?"
"Đương nhiên, chỉ cần họ bằng lòng đưa con về nhà, thế thì đó chính là ba mẹ của con rồi."
"Nhưng mà, con muốn ba mẹ của mình cơ."
"Tiểu Thụ à... haizzz..."
Trong tiếng thở dài thườn thượt, Ôn Nhiên mở mắt ra.
Trời rất tối, mơ hồ toả ra một chút màu trắng xám, không nhìn rõ xung quanh nhưng cậu ngửi thấy mùi thuốc sát trùng và mùi thuốc đặc trưng của bệnh viện, còn có cả âm thanh máy móc vận hành.
Ôn Nhiên còn chưa kịp cử động thì tay đã bị giữ lại, sau đó trong phòng vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-trong-dem-dai/3540745/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.